Chương 564: Không có thành ý

Tuy rằng nghĩ đến khả năng , nhưng khi Sở Lạc , ánh mắt Tô Kỳ Mộc cũng lộ vài phần bất đắc dĩ.

"Xin … sư tôn … chỉ là đôi khi quá vô tình."

Thấy , Sở Lạc khẽ : "Chuyện sư tôn ngươi , ngươi xin thì ích gì?"

Nàng đưa binh phù trả cho Tô Kỳ Mộc, mà hành động kế tiếp của nàng khiến trợn to mắt, kinh hãi thôi.

Chỉ thấy nàng thẳng tay tháo rời một cánh tay của , vết thương nơi vai nghiệp hỏa thiêu đốt, chốc lát hóa thành m.á. u tươi nhỏ giọt.

"Ta ."

Sở Lạc cầm lấy cánh tay đẫm máu, xoay rời khỏi vùng sương mù.

Bên ngoài Binh Giải Kỳ Sơn, Hạc Dương Tử bên cạnh Mạnh Tố, sắc mặt vẫn bình thản.

"Nàng thể sống sót tay Tả Hoằng Thận, thì vài trận binh tính là gì? Ngươi còn đây gì? Đã trì hoãn công vụ một ngày ." Hạc Dương Tử hờ hững .

Mạnh Tố tuy xem xét tình hình, nhưng Hạc Dương Tử ngăn ngay mặt, chỉ đành chờ Sở Lạc tự .

Người thấy, mà mùi m.á. u tanh lan đến . Mạnh Tố lập tức cau mày .

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Chưa kịp gì, Sở Lạc loạng choạng bước khỏi Binh Giải Kỳ Sơn.

Sắc mặt nàng trắng bệch, nơi khóe môi vẫn còn máu, cảnh tượng nàng mất một cánh tay càng khiến kinh hãi.

"Sở Tiểu hữu, chuyện là …" Mạnh Tố lập tức bước lên đỡ lấy nàng, kinh ngạc hỏi: "Sao nông nỗi ?"

"Xem thất trận tông các chào đón cho lắm. Nếu sớm thì đến … khụ khụ khụ…" Sở Lạc , liên tục ho m.á. u tươi. "Cáo từ."

Gương mặt Hạc Dương Tử thoáng biến sắc: "Sao ngươi thương nặng đến thế?"

"Tiền bối hình như hề kinh ngạc tại thương, chẳng lẽ là vì vết thương vượt quá mức dự đoán của ông, cho nên mới cảm thấy "bất ngờ"?"

Sở Lạc khổ một tiếng, lảo đảo bước ngoài thất trận tông. Mạnh Tố vội vã ngăn :

"Sở Tiểu hữu, thương thế của cô hiện nay nặng, cứ ở Thất Trận Tông . Việc xảy trong Binh Giải Kỳ Sơn đúng là do chúng sơ suất. Ta nhất định sẽ đền bù thỏa đáng cho tiểu hữu, cũng sẽ mời y tu giỏi nhất nối cánh tay cho cô..."

"Ta dám ở thất trận tông ," Sở Lạc lạnh giọng khẩy, " chừng sáng mai tu chân giới chẳng còn ai đến tên Sở Lạc nữa ."

"Sao thế ," Mạnh Tố vội xua tay: "Thất trận tông chúng vẫn luôn giữ quan hệ với Lăng Vân tông, chuyện là ngoài ý , Sở tiểu hữu …"

"Sở Tiểu hữu chuyện nghiêm trọng như , chẳng lẽ là mượn chuyện để yêu cầu giải trừ cấm túc cho đồ nhi của ?" Hạc Dương Tử mặt cảm xúc : "Lúc ở trong Thần Ma cảnh, chuyện lột sống lưng  ngươi cũng thể tay chút do dự, giờ xem càng thuần thục. Tô Kỳ Mộc ở trong Binh Giải Kỳ Sơn, thể trơ mắt ngươi trận binh đả thương?"

"Tiền bối thật giỏi phủi sạch," Sở Lạc lạnh nhạt , " đưa binh phù, cũng nhắc đến sự nguy hiểm trong Binh Giải Kỳ Sơn, cứ thế để bước . Ta liều c.h.ế. t xông , thương tích đầy , mà ông đang diễn trò?"

Nàng nhếch môi , đầy châm chọc.

"Dù thì đây cũng là địa bàn của Thất Trận Tông các , trắng đen đều là các , còn gì để thêm nữa? Cáo từ, về tông môn."

Hạc Dương Tử vẫn biểu hiện gì gọi là lo lắng.

"Ai đúng ai sai, gọi Tô Kỳ Mộc hỏi một câu là . Ngươi đến đây vốn là để gặp , chẳng lẽ ở trong Binh Giải Kỳ Sơn cả ngày mà thấy mặt ?"

Ngược , sắc mặt Mạnh Tố bắt đầu lộ vẻ sốt ruột.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!