Chương 563: Tu luyện, đánh cờ

Khiên binh chắn phía , kết hợp vô cùng chặt chẽ, ngăn chặn từng đợt tấn công của Sở Lạc. Mỗi khi nàng phá một tấm khiên, lập tức sẽ một tấm khác thế vị trí.

Giáp binh phía , nhân cơ hội đ.â. m tới. Bọn chúng tạo thành vòng vây ngừng thu hẹp , khiến Sở Lạc ở giữa chẳng mấy chốc sẽ đ.â. m thành nhím.

Sở Lạc vẫn giữ bình tĩnh. Ngay khi vô mũi thương cùng lúc đ.â. m tới, chân của nàng hóa thành Nghiệp Hỏa, thuận thế chộp lấy một cây trường thương trong đó, linh lực từ tay nàng men theo thương truyền chấn mạnh. Ngay tức khắc, trận hình của chúng liền phá vỡ từ điểm .

Sở Lạc tung lao khỏi vòng vây, nhưng tình hình cũng sáng sủa như nàng tưởng tượng.

Trong tầng tầng mây mù phía , vô bóng đen giáp sắt lờ mờ hiện lên, nối thành một bức tường dày đặc, chắn kín bộ đường .

Những giáp binh vốn sinh mệnh, nên thể thực sự tiêu diệt. Sở Lạc thử qua – dù c.h.é. m giáp vụn, gỡ mũ sắt xuống, thì chỉ trong chốc lát, chúng sẽ tự động khôi phục và tiếp tục lao chiến đấu.

Nàng chiến đấu liên tục một thời gian dài, mà vẫn thể phá vòng vây.

Nơi , chắc chắn còn trận pháp ẩn giấu đang điều khiển đám giáp binh. Muốn thoát , tiên tìm trận nhãn.

Vấn đề là – nàng hiện tại căn bản thể di chuyển vị trí. Dù chỉ mới ở rìa ngoài của Binh Giải Kỳ Sơn, thì cũng còn đường .

"Hạc Dương Tử cái lão già c.h.ế. t tiệt , quả nhiên là kẻ thù dai… nhớ từng đắc tội với ? Nếu , thì chắc chỉ việc Tả Hoằng Thận giết."

[Nếu   báo thù cho Tả Hoằng Thận, thì dùng cách đối phó với ngươi cũng quá mức rõ ràng .]

"Tả Hoằng Thận dù cũng là kẻ phản đạo, trong lòng chắc vẫn phân biệt rõ đúng sai. Nếu vì báo thù mà dám thế, thì cũng chuẩn tinh thần… đeo đầu bên hông mà sống."

Dù , trong lòng Sở Lạc vẫn cực kỳ khó chịu.

Ngay lúc , một đội quân thiết giáp khác từ phía xa xông đến. Sở Lạc nhíu mày, định chuẩn thế phòng thủ, thì bỗng phát hiện đội giáp binh đó… lao giao chiến với đám giáp binh đang bao vây nàng.

Sở Lạc còn đang nghi hoặc thì kim linh nơi eo khẽ rung lên. Rất nhanh đó, một ảnh nam tử từ xa cấp tốc bay đến.

"Sở Lạc?"

Giọng của Tô Kỳ Mộc vang lên, nhanh chóng hạ xuống, bước đến mặt nàng.

"Vừa thương ? Khi Kỳ Sơn, ai đưa cho ngươi binh phù ?"

Sở Lạc vẫn nhíu mày, thấy vẻ lo lắng trong mắt thì khẽ cong môi : "Hiện tại vẫn thương. Còn cái gọi là binh phù, là thứ gì?"

Nghe , ánh mắt Tô Kỳ Mộc thoáng lướt qua một tia kinh ngạc, lập tức lấy một vật trông như miếng đồng nhỏ: "Đây là binh phù của , đưa ngươi dùng tạm. Chỉ cần mang theo nó, đám trận binh sẽ tấn công."

"Còn ngươi thì ?" Sở Lạc cúi đầu quan sát kỹ binh phù trong tay.

"Ta cách bảo tính mạng của ."

Nói xong, Tô Kỳ Mộc vẫn nàng rời. Thấy nàng  như   tin tưởng, ánh mắt liền nghiêng về hướng khác.

" Ngươi xem."

Sở Lạc theo ánh mắt sang, chỉ thấy đất trống phía , từ lúc nào xuất hiện một chiến sĩ mặc kim giáp , tay cầm trường thương.

chiến binh giống với đám trận binh trong Binh Giải Kỳ Sơn, cũng khác xa với kim giáp lực sĩ mà Tô Kỳ Mộc từng triệu xuất.

Hình dạng , như là... Thiên binh.

Mức độ cường hãn, e rằng thể đem so với hai loại .

Sở Lạc kinh ngạc há miệng, nhưng thiên binh chỉ hiện trong chốc lát biến mất.

"Bọn họ vẫn nghĩ chỉ giỏi bày trận," Tô Kỳ Mộc nhẹ giọng , đầu Sở Lạc, "Ngươi thể đến thăm , vui."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!