Trên ban công tầng ba, Tiêu Trạch dựa vào lan can nhìn xuống những người dự tiệc. Gió đêm nhẹ nhàng lay động mái tóc dài ánh kim của hắn, đôi mắt xanh tìm kiếm hồi lâu vẫn không bắt gặp bóng dáng của Phương Miên. Hắn hơi nhíu mày, định xuống dưới để tìm kỹ hơn thì Bạch Ưng gõ cửa vào phòng, cung kính nói: "Đã có kết quả kiểm tra giới tính của Phương Miên, không phải alpha, cậu ta là omega."
Con ngươi Tiêu Trạch co lại, đột ngột xoay người về phía Bạch Ưng. Bên ngoài đèn cầu phát sáng xoay tròn, ánh đèn soi chiếu hiện rõ vẻ mặt cực kỳ ngạc nhiên của hắn.
"Chính xác không?"
"Chắc chắn." Bạch Ưng nói: "Kết quả xét nghiệm không thể nào sai được. Chúng ta đều bị Phương Miên lừa. Với lại, bảo vệ báo khoảng một tiếng trước Phương Miên đã đi về. Tôi kiểm tra giám sát an ninh thì thấy cậu ta vô tình nghe được cuộc trò chuyện của tiểu thư Tiêu Nhuỵ và Chu Văn. Chắc hẳn cậu ta đã biết điều gì đó rồi nên mới buồn rầu rời đi."
Sự kinh ngạc trong mắt Tiêu Trạch dần tản đi, lộ ra ý cười.
"Hay cho Phương Miên, dám lừa gạt tôi rơi vào khổ sở như vậy."
Thôi, nếu cậu là omega thì tha cho cậu chuyện cả gan xúc phạm hắn mấy hôm trước. Hiện tại càng dễ giải quyết hơn. Hắn không cần hai kẻ ngu xuẩn Tiêu Nhuỵ và Chu Văn vẫn có thể độc chiếm lấy cậu.
Tuy nhiên, bây giờ còn một vấn đề. Nếu Phương Miên là omega thì Viên Tỉnh là ai? Tiêu Trạch cau mày trầm tư suy nghĩ, người đàn ông tên Viên Tỉnh chắc chắn phải có quyền lực nhất định thì mới nguỵ tạo được hai thân phận ở thành phố Thuỷ Dương, thậm chí đến người của hắn cũng không tìm ra manh mối thật. Nếu phía Bắc Đô không nói Phương Miên mất tích ở trường Omega thì hắn đã bị hai tên này đánh lừa rồi.
Chỉ có thể là người nọ? Nụ cười Tiêu Trạch sâu thêm.
Hắn vội vàng khoác áo gió: "Nhanh chóng thông báo quân phòng vệ chúng ta tìm thấy tung tích của Mục Tĩnh Nam. Lái xe ra ngoài, đi Hạ Thành."
Bạch Ưng lập tức gật đầu: "Vâng!"
****
Mùi hương gỗ lãnh sam thoang thoảng đầu mũi mang theo hơi lành lạnh khiến Phương Miên cảm giác như đang ngâm mình dưới ánh trăng nơi núi cao rừng rậm. Kẻ gây hoạ làm hương gỗ lan toả đang quỳ phía trên giam giữ, đè mạnh cậu xuống giường. Viên Tỉnh đã trở lại hình dáng con người, chỉ còn đôi mắt vàng vẫn giữ con ngươi thanh mảnh thẳng đứng của loài rắn. Hai người họ mặt đối mặt, mắt đối mắt, hơi thở vương vít lẫn nhau. Mồ hôi lạnh từ trên trán Viên Tỉnh, tách một tiếng đập xuống trán Phương Miên.
Bị đôi mắt kì dị như vậy nhìn chằm chằm, Phương Miên dựng hết tóc gáy, xuýt chút không duy trì được hình dáng con người. Cậu ước gì có thể biến thành chinchilla bỏ chạy nhưng tên này là con trăn lớn, tốc độ phản ứng nhanh hơn cậu rất nhiều, chỉ sợ biến thành chinchilla xong ngược lại kích thích cơn thèm ăn của anh. Cho nên cậu không dám làm liều.
Chết tiệt, hoá ra hình thái động vật của anh Tỉnh là con trăn lớn. Bọn họ chính là thiên địch!
Khoan… con trăn lớn? Trông dáng vẻ nóng nảy, cáu gắt của Viên Tỉnh không hề giống với omega chút nào, omega động dục đều mặt ửng hồng, cơ thể mềm nhũn yếu ớt. Này hình như… là kỳ mẫn cảm của alpha.
Trong đầu cậu chợt nhớ lại, cậu gặp anh bị thương nặng trong hẻm nhỏ ở Bắc Đô, vệ sĩ bị bắn chết, chiếc xe đen thiết kế đơn giản nhưng đắt tiền, hình thái động vật là con rắn,… Tất cả manh mối bắt đầu liên kết với nhau, dù Phương Miên có chậm tiêu tới đâu cậu vẫn nhận ra điều gì đó bất ổn.
"Anh…" Phương Miên xém cắn phải lưỡi, "Anh là Mục Tĩnh Nam!"
"Phương Miên…" Viên Tỉnh nắm chặt ga trải giường, "Giúp tôi…"
"Giúp anh? Tôi có thể làm gì cho anh?"
Viên Tỉnh cắn răng, kiềm chế sự khó chịu trong cơ thể, nói: "Cho tôi đánh dấu em."
Đánh dấu!? Một khi omega bị đánh dấu sẽ sinh tâm lý ỷ lại hoàn toàn vào alpha do nồng độ hormone thay đổi. Đến lúc đó, về lý trí thì phản kháng nhưng thân thể không cách nào kiểm soát hành động.
Phương Miên theo bản năng nói: "Tôi không muốn!"
Viên Tỉnh nhìn cậu, đôi mắt vàng phản chiếu khuôn mặt đầy sự sợ hãi của đối phương.
Cậu đang sợ anh.
Viên Tỉnh nhắm mắt, cố gắng giữ lý trí còn sót lại: "Vậy thì em hãy thả pheromone an ủi tôi."
"Nhưng, nhưng tôi không biết cách thả pheromone!" Phương Miên lén lút rời giường.
Nực cười, lũ alpha thế giới này đến kỳ mẫn cảm mỗi khi gặp omega trông chẳng khác gì con poodle. Chưa kể Mục Tĩnh Nam còn là tên tai tiếng khắp nơi. Trước đây cậu nghe được lời đồn về Mục Tĩnh Nam ở trường Omega, khiếm khuyết về gen khiến anh cực kỳ hung hãn khi tới kỳ mẫn cảm, đã có lần nuốt sống một omega đang cố gắng an ủi anh.
Phương Miên khóc không ra nước mắt, cậu làm gì sai sao? Phía trước Tiêu Trạch chặn, phía sau Mục Tĩnh Nam đuổi khiến cậu không thể tiến cũng chẳng thể lùi.
"Người anh em, anh yên tâm, tôi tuyệt đối giữ bí mật thân phận cho anh." Phương Miên lách khỏi vòng tay của Viên Tỉnh. "Anh cứ tự giải quyết trước, tôi tin anh chắc chắn làm được. Tôi sẽ cổ vũ tinh thần cho anh, cố lên!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!