Lee Hee Jin nhìn ra cửa sổ tìm đường trốn thoát, nghe tiếng mở cửa, ả vội quay lại giường vì sợ bị phát hiện. Đợi đến khi người giúp việc ra ngoài, ả chớp lấy thời cơ quật ngã bà ta xuống đất, cầm lấy cái khăn tay gần đấy nhét vào miệng, sợi dây hôm trước Kim Taehoon dùng để trói mình vẫn còn ở đây, nghĩ vậy Lee Hee Jin liền dùng nó trói bà ta lại.
Sau khi ra khỏi phòng, ả nhẹ nhàng đóng cửa rồi đi đến phòng cậu. Cũng may lúc nãy tìm thấy chìa khoá trên người bà ta. Vừa bước vào trong liền nhìn thấy cậu ngồi ở góc giường, Jungkook cứ tưởng là người giúp việc nên không để ý, cho đến khi ả đi đến trước mặt cậu mới giật mình nhận ra.
"Sao cô lại ở đây?"
"Đến cứu cậu chứ còn gì, tôi còn nhiều chuyện cần nói với cậu nên không thể để cậu có việc gì được."
Còn chưa kịp cảm động bên ngoài truyền đến tiếng Kim Taehoon. Ả hốt hoảng chạy vào nhà vệ sinh trốn, nếu để hắn ta biết thế nào cũng đưa cậu đến nơi khác.
Jungkook như biết được ý định của ả, cậu hôm nay không chống đối hắn ta dù chỉ một chút, Kim Taehoon cũng vì vậy mà bớt đi phần nào cảnh giác, nhân lúc sơ hở, cậu nhanh tay lấy cái điện thoại trong túi áo hắn ta đem giấu dưới gối.
Đợi sau khi hắn ta rời khỏi, cậu ra hiệu cho Lee Hee Jin bước ra. Cả hai bật điện thoại lên liền khựng lại vì mật khẩu, qua một lúc ả mới nhớ ra mật khẩu vì có lần đã thấy hắn ta nhập mật khẩu trước mặt mình. Lúc này cả hai mới phát hiện điện thoại không thể gọi điện vì không có sim.
Giữa lúc tuyệt vọng ấy ả lại nhớ ra điện thoại của mình, lúc nãy khi lấy điện thoại cậu không hề thấy cái nào khác nên có lẽ nó không nằm trong người hắn ta. Không suy nghĩ nhiều, ả quyết định ra khỏi phòng tìm điện thoại. Cậu lo sợ xảy ra chuyện gì liền lên tiếng ngăn cản nhưng người như Lee Hee Jin căn bản không thể cản được.
Không mất quá nhiều thời gian đã tìm được phòng ngủ của hắn ta, lục lọi gần như cả căn phòng vẫn không tìm được điện thoại, nơi duy nhất chưa tìm chỉ còn bàn làm việc. Không ngoài dự đoán, điện thoại nằm trong ngăn kéo bàn làm việc. Lee Hee Jin nhanh chóng mở máy rồi gửi tin nhắn cho Kim Taehyung, vì sợ hắn ta có thể phát hiện nên sau khi chắc rằng người kia đã đọc tin nhắn liền xoá ngay.
Vì mải mê nhìn vào điện thoại ả không để ý đến người đang từ từ tiến lại phía sau lưng. Kim Taehoon thẳng tay tát ả một cái rõ đau, điện thoại cũng vì vậy văng ra xa một khoảng. Bước đến nhặt điện thoại lên xem thử, không thấy điều gì bất thường hắn ta quay sang nhìn ả bằng ánh mắt nghi hoặc.
"Cô nghĩ cô đang làm cái gì vậy hả?"
"Nếu mày không đến kịp chắc tao sẽ báo cảnh sát không chừng."
12
Lee Hee Jin nghênh mặt nhìn người trước mặt, dù mặt mũi đã bị thương nhưng ả vẫn không hề sợ.
"Cô không dám đâu."
"Mày cứ thử đưa điện thoại cho tao lần nữa là biết ngay."
"Con khốn."
Khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện năm dấu tay rành rạnh, ả đưa tay lên mặt mình, trông khi hắn ta đang đắc ý nhếch miệng cười liền ăn ngay một bạt tay. Đang lúc hoang mang không hiểu gì lại bị ả tát thêm vài cái nữa, Lee Hee Jin dùng hết sức lực đạp mạnh làm hắn ta đập cả người vào cửa.
20
"Mày nghĩ mày là ai mà có quyền đánh tao hả?"
Jungkook biết ả đã xảy ra chuyện vội chạy sang, nhìn thấy Kim Taehoon bóp chặt cổ ả, cậu liền chạy đến xô ngã người kia.
"Jeon Jungkook, em tránh ra."
"Anh đúng là thằng khốn mà, khốn nạn đến mức có thể ra tay với phụ nữ, hôm nay nếu anh muốn đụng tới cô ấy thì bước qua xác tôi, cùng lắm thì cả ba chết cùng nhau, hợp ý anh mà đúng không?"
2
Đứng trước lời nói này, hắn ta không dám động tay, chỉ vì một người phụ nữ mà làm hỏng kế hoạch thật không đáng chút nào.Kim Taehyung vừa tìm ra manh mối mới, người của hắn đã tìm thấy chiếc xe của hắn ta nhờ camera ở một khúc đường, Kim Taehoon hôm đó sau khi chạy được một đoạn liền đổi một chiếc xe mới vì vậy bọn họ tìm kiếm mấy ngày cũng không được là vì lí do này.
Điện thoại lúc này cũng nhận được tin nhắn từ Lee Hee Jin. Hắn lập tức gọi điện cho Min Yoongi và Jung Hoseok, kết thúc cuộc gọi hắn nhanh chóng phóng xe đến địa điểm trong tin nhắn mà không đợi hai người kia dù họ đã bảo đợi. Kim Taehoon chắc chắn phải có chuẩn bị gì đó mới dám bắt cóc cậu, hắn tay không đi đến đó khác nào đi vào hang sói, có khi chưa cứu được Jungkook đã mất mạng rồi.
Park Jimin nghe tin này cũng muốn đi theo, ban đầu Min Yoongi không đồng ý nhưng vì y năn nỉ quá nên đành chấp thuận.
Chỉ mất một lúc hắn đã đến nơi, sau khi quan sát xung quanh hắn mới tìm con đường vào trong. Vượt qua đám vệ sĩ ngoài cổng lại đến đám vệ sĩ trước cửa nhà, sau một lúc cũng xử lí cả đám gọn gàng.
Không khí bên trong căn nhà u ám như chính chủ nhân của nó, ngoại trừ sự ảm đạm và im lặng đến đáng sợ thì ở đây chẳng có gì cả. Có một điều hắn không ngờ tới là Kim Taehoon đã nhìn thấy tất cả qua camera, kể cả việc hắn đột nhập vào đây, chỉ là hắn ta muốn để con mồi chui vào bẫy rồi tự tay giết chết.
"Chào em trai."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!