Chương 9: Phát hiện bảo bối

Editor: Ngự Chi Tuyệt

Nhưng thật đáng tiếc, Phạn Già La không cần ăn uống, cũng không chú trọng phương diện ăn mặc, cho nên lúc dọn nhà chỉ mang theo một cái balô, căn bản không cần thuê một nhóm công nhân hỗ trợ như cảnh sát suy đoán. Hắn đưa một cái đồng hồ đeo tay cho người môi giới, người nọ cầm đi kiểm tra, sau khi trở về thì hớn ha hớn hở ký hợp đồng với hắn. Bắt đầu từ hôm nay, tầng trên cùng và tầng hầm của tòa chung cư 1 khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng đều thuộc về hắn.

Phạn Già La đeo balô đi dạo quanh khu dân cư, lúc quẹo cua thì thấy một chiếc xe đang đậu cách đó không xa, khóe miệng hắn không khỏi khẽ nhếch lên.

Cảnh sát trốn trong xe theo dõi hắn không nhịn được mà mắng: "Má nó, hắn đích thực là một con cáo già mà! Đã theo dõi mấy ngày nay, chúng ta vẫn không tìm được chút manh mối nào, vụ án này mà còn kéo dài nữa thì e rằng ngay cả sếp cũng không chịu nổi áp lực của cấp trên! Phạn Già La, cậu cmn đã có bản lĩnh đăng dự báo cái chết, thì mau mau hành động cho chúng tôi xem đi chứ!"

"Tôi nghi ngờ hắn đang chơi chúng ta!"

- Viên cảnh sát chung đội thấp giọng mở miệng.

"Không hẳn, nếu chúng ta thật sự nghĩ vậy rồi lơ là, thì hắn sẽ ra tay. Chờ đi, bây giờ chỉ có chờ!"

- Hai người vừa nói vừa xuống xe, không dấu vết đuổi theo bước chân Phạn Già La.

Khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng có diện tích rộng lớn, lưng dựa vào núi xanh, đằng trước là hồ nước, xung quanh còn có trung tâm mua sắm, bệnh viện, ga xe lửa, trường học, cơ quan chính phủ vân vân, dù là muốn tới sân bay hay tới ga xe lửa, lộ trình ở đây chỉ mất hai mươi phút, vị trí địa lý hết sức ưu việt, phương tiện hỗ trợ vô cùng đầy đủ, môi trường còn đặc biệt tươi tốt.

Quan trọng hơn, khu phức hợp này chính là do doanh nghiệp quốc tế Đỉnh Thịnh, đầu rồng của giới bất động sản Trung Quốc khai thác, trình độ xây dựng của doanh nghiệp này nổi tiếng toàn cầu, quản lý bất động sản cũng rất chuyên nghiệp, mua nhà ở đây chắc chắn sẽ không chịu thiệt. Cũng vì vậy, khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng lúc mới bắt đầu mở bán, mỗi mét vuông có giá cao tới một trăm nghìn, hơn nữa còn cung không đủ cầu.

Thế nhưng, sau khi giao lô nhà đầu tiên, tình hình đã nhanh chóng chuyển biến xấu, đầu tiên là công trường bắt đầu xảy ra tai nạn liên tục, sau đó là các chủ nhà dọn vào thì liên tiếp gặp chuyện ngoài ý muốn, thậm chí có người còn vì vậy mà tan nhà nát cửa. Tình trạng tương tự xảy ra quá nhiều lại quá thường xuyên, khiến cho tin tức xấu về phong thủy của khu phức hợp Vịnh Ánh Trăng được lan truyền nhanh chóng, vì thế rất nhiều chủ nhà đã dọn đi, những chủ nhà chưa được giao nhà cũng bắt đầu cân nhắc về việc trả nhà.

Chỉ qua nửa năm ngắn ngủi, hạng mục được coi trọng nhất của quốc tế Đỉnh Thịnh đã bị đóng băng, một khu phức hợp tuyệt vời lại bị người dân thủ đô Bắc Kinh gắn cho cái mác khu quỷ ám. Với danh tiếng như vậy, dĩ nhiên là không bán được nhà, giai đoạn hai, giai đoạn ba của công trình cũng bị ảnh hưởng, bây giờ đang trong trạng thái tạm ngừng thi công.

Từng tòa nhà bê tông cốt thép đang xây dở dang đứng sừng sững trong khu phức hợp, bị sương mù từ những ngọn núi lân cận bao phủ, trông qua giống như một con quái vật xấu xí dữ tợn, khiến cho bầu không khí vốn đã âm u của khu phức hợp càng trở nên kinh khủng hơn.

Hai viên cảnh sát đi vào trong khu phức hợp mà đáy lòng ớn lạnh từng cơn. Bọn họ thật sự không hiểu nổi, tại sao Phạn Già La lại muốn chuyển tới đây ở, do giá rẻ chăng? Nhưng chiếc đồng hồ đeo tay mà hắn thế chấp cho người môi giới đủ để hắn thuê một căn hộ xa xỉ bậc nhất thủ đô Bắc Kinh trong một năm!

Phạn Già La

- người bị xem là kẻ tiêu tiền như rác lại cực kỳ hài lòng với khu phức hợp này, tràn đầy phấn khởi đi tới trước tòa chung cư 1, chuẩn bị quẹt thẻ đi vào. Đúng lúc này, một đám người hùng hùng hổ hổ đi tới, người dẫn đầu cao khoảng hơn một mét chín, có thể nói là hạc trong bầy gà, trên người mặc một bộ âu phục đen đắt tiền, khí thế rất kinh người, ngoại hình phong lãng tuấn dật, vô cùng bất phàm.

Phạn Già La lơ đãng liếc nhìn, sau đó toàn bộ tâm trí đã bị người đàn ông cao lớn nọ đoạt mất, không thể không chăm chú nhìn đối phương, không cách nào dời được tầm mắt. Hắn vốn tưởng việc có thể tìm được một nơi phong thủy bảo địa như vầy ở nơi đã phát triển quá mức như thủ đô Bắc Kinh đã là chuyện rất hiếm hoi rồi, thế mà không ngờ trong bảo địa lại còn cất giấu một bảo bối thế này!

Hắn vuốt ve bờ môi đỏ mọng, nụ cười bỗng trở nên rất thích thú, sau đó cất thẻ từ vào lại balô, chậm rãi bước tới. Trong lúc đi qua đó, hắn chợt nhớ tới một câu nói trên mạng —— Trong vòng một phút, tôi muốn có tất cả thông tin về người đàn ông này!

Chỉ tiếc bây giờ hắn không có quyền lại không có thế, đương nhiên không thể tra được thân phận người đàn ông nọ, càng không thể tùy ý đến gần. Người nọ khí thế uy nghiêm, cử chỉ cao quý, ánh mắt sắc bén, trông có vẻ không phải là một nhân vật đơn giản.

Phát hiện Phạn Già La có ý định đến gần đám người mới xuất hiện, hai viên cảnh sát vội vàng đi theo, thấp giọng trao đổi: "Người dẫn đầu trông khá quen mắt. Phạn Già La cứ nhìn hắn chăm chú, chẳng lẽ bọn họ quen biết nhau? Có thể có liên quan đến vụ án không?"

"Xem thử thì biết. Aiz, từ từ, tôi nhớ ra rồi, người có vóc dáng cao lớn hình như là gia chủ mới nhậm chức của Bạch gia, Bạch Mạc! Đẳng cấp của anh ta cách xa Phạn Già La, sao có thể quen biết nhau được?"

Dưới sự theo dõi của hai viên cảnh sát, Phạn Già La bước qua đó, nhưng không tùy tiện đến gần đám người kia, mà chỉ đứng một bên nhìn.

Một ông lão tóc hoa râm có dáng vẻ tiên phong đạo cốt nói: "Bạch tổng, đơn hàng này tôi không giúp được đâu, cậu tìm người khác đi."

"Ông Chu, cháu biết rõ năng lực của ông, ông nhất định phải giúp cháu lần này, chuyện thù lao chúng ta có thể thương lượng lại."

- Giọng điệu người đàn ông trầm thấp lại vô cùng cuốn hút.

Phạn Già La đến gần hơn, dùng ánh mắt chuyên chú mà nhìn đối phương.

Ông Chu liên tục lắc đầu: "Bạch tổng, tôi không phải loại người thừa nước đục thả câu mà rao giá trên trời. Tôi nói không giúp được, chính là thật sự không giúp được. Cậu nhìn đi, mảnh đất này của cậu dựa lưng vào một ngọn núi hình cua, vách núi lại đối diện khu phức hợp, phía trên có thác nước đổ xuống, tiếng nước chảy ầm ầm, vang khắp gần xa, đây là bố cục Bi Khốc Thủy điển hình, sẽ khiến mọi người không giữ được tài lộc, không thể lập nghiệp, về lâu dài thì vợ chồng chia lìa, mỗi người chết một nơi đó! Cậu lại nhìn con sông phía trước khu phức hợp này đi, chất lượng nước thực sự rất tốt, trông cũng cảnh đẹp ý vui, nhưng nước chảy quá xiết, giữa sông thì toàn là đá, đây là Thoan Sát Thủy, dễ dàng thu hút đại hung đại ác về."

Ngón tay ông Chu trước chỉ núi, sau chỉ nước, xong rồi lại chỉ một bên đường: "Còn con đường này nữa, vấn đề cũng rất lớn. Tôi thấy, các cậu vốn là muốn sửa thành Triền Đầu Thủy, phủ vận may phát tài lên có đúng không? Nhưng các cậu sửa độ cong này không đủ sâu, không đủ mượt mà, biến nó thành một cái sừng nhọn, Triền Đầu Thủy đã biến thành Bạch Hổ Lộ Sát, ai mà ở chỗ này thì phải hao tài tổn lộc đến chết!"

Ông Chu thở dài một hơi, sau đó tiếp tục chỉ điểm: "Nền móng nơi này cũng không được đặt tốt, vì theo đuổi cái gọi là phong cách hiện đại mà xây thành hình đa giác, khắp nơi đều là góc nhọn và sừng nhọn, đây là Hỏa Hình Sát điển hình, người ở chỗ này dễ bị cháy nhà, rất dễ xảy ra tai nạn, họa sát thân làm bạn lâu dài!"

Ông Chu đi tới trước một tòa chung cư, xem xét hồ nước kế bên, rồi lắc đầu liên tục: "Còn vị trí hồ nước các cậu chọn này cũng không xong. Tòa nhà này nằm phía Tây Nam hướng về phía Đông Bắc, là Khôn Trạch, mà hồ nước này lại xây ở hướng Đông Bắc, cũng chính là phương Chính Thần, như vậy cái hồ nước này chính là Chính Thần Thủy Sát, bởi vì Linh Thủy đảo điên, nên vận mệnh người ở tòa nhà này cũng như mấy chỗ kia, rất dễ gặp sự cố."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!