Chương 8: Hết đường xoay xở

Edit: Ngự Chi Tuyệt

Hai đoạn video phỏng vấn lần lượt vững vàng chiếm vị trí thứ nhất và thứ hai hot search, bức vẽ dự báo sự kiện giết người gây xôn xao dư luận của Phạn Già La chỉ trong thời gian ngắn đã dẫn tới sự phẫn nộ cùng cực của quần chúng. Hắn – người đã trở thành đối tượng chỉ trích, hiện đang ngâm mình trong bồn tắm, thoải mái mà xem phim trên máy tính bảng.

Vô số đá viên trôi lơ lửng trên mặt nước, bao phủ thân thể trắng nõn của hắn. Hắn thật sự rất gầy, từng cái xương sườn trước ngực nhô lên rõ ràng, cánh tay cũng vô cùng mỏng manh, tựa như chỉ cần gập lại là gãy lìa, trông qua có vẻ khá xấu xí. Nhưng đáng sợ hơn, là một mảng bầm lớn màu tím đen đang lặng lẽ bò lên bả vai hắn, rồi lan đến cổ. Nếu vẫn không tìm được phương pháp ức chế, toàn bộ thân thể hắn sẽ thối rữa.

Thế mà hắn lại không chút mảy may nóng nảy, khi xem phim đến cảnh hay thì sẽ nhướng mày, mím môi, biểu cảm hết sức sinh động. Hắn như vậy trông rất có tinh thần, lộ ra vài phần đơn thuần không rành thế sự.

Trong lúc này, điện thoại hắn để trên bồn rửa mặt chợt reo lên, một loạt dãy số vùn vụt lướt qua, những người này bao gồm bạn của hắn, đồng nghiệp, người xa lạ có ý đồ chế nhạo hắn, và cả antifan điên cuồng khẩu nghiệp. Hắn không nhận một cuộc gọi nào, mặc cho điện thoại cứ reo mãi không ngừng, cũng không cảm thấy phiền lòng. Nói về tố chất tâm lý, sợ là ngay cả phi hành gia cũng khó mà sánh được với hắn.

Hơn hai tiếng sau, cuối cùng Phạn Già La cũng đứng dậy khỏi hỗn hợp nước đá đã tan hết, ung dung thong thả lau thân thể bằng khăn lông. Ngay lúc đó, số gọi đến trên màn hình điện thoại chợt thay đổi, được lưu là Ba.

Phạn Già La nhướng mày, cảm thấy vô cùng hứng thú mà bấm nhận cuộc gọi này, chưa kịp mở miệng, bên kia đã truyền tới một giọng nói âm u: "Phạn Già La, rốt cuộc Cao Nhất Trạch có phải do mày giết không?"

"Không phải."

- Phạn Già La bình tĩnh trả lời.

"Sắp tới tao sẽ kêu trợ lý đưa đơn chấm dứt quan hệ nhận nuôi qua cho mày ký tên. Không cần biết Cao Nhất Trạch có phải do mày giết hay không, mày chỉ cần nhớ kỹ một điều, từ nay về sau, tất cả mọi chuyện mày làm đều không liên quan gì tới Phạn gia. Đừng gây phiền phức cho tao, nếu không, tao sẽ xử đẹp mày giống như xử một đống rác vậy."

- Phạn Lạc Sơn không nói thừa một câu đã lập tức cúp máy.

Khi con nuôi đang mấp mé bên bờ tuyệt vọng, lựa chọn của của gã không phải là kéo nó lên, mà là ra sức đạp nó xuống.

Phạn Già La thấp giọng cười, hắn đã sớm đoán được Phạn Lạc Sơn sẽ làm như vậy, mà hành động này cũng vừa đúng ý hắn.

Luật sư của Phạn gia rất nhanh đã đến, Phạn Già La không nói câu nào lập tức cầm bút lên ký vào đơn. Vị luật sư kia cũng rất dứt khoát, dùng điện thoại chụp mẫu đơn lại, rồi gửi cho ông chủ.

Một tiếng ding dong giòn giã vang lên, Weibo cá nhân của Phạn Lạc Sơn tuyên bố một tin tức, ảnh minh họa chính là những tấm hình vừa được gửi tới. Gã đã chờ không kịp để nói với cả thế giới —— Cho dù là trên huyết thống hay trên phương diện pháp luật, Phạn Già La và Phạn gia đều không có bất cứ một tia quan hệ nào.

Phạn Già La cầm điện thoại lên nhìn một chút, khẽ cười giễu cợt: "Phạm tiên sinh thật sự quá sốt ruột rồi."

- --

Phạn Lạc Sơn đăng tuyên bố này lên Weibo đã nhận được mấy trăm nghìn lượt like, có người hả hê nói:[Không có Phạn gia làm chỗ dựa phía sau, lần này Phạn Già La triệt để không thể trở mình nữa rồi. Tôi thấy tiền đồ của hắn chỉ có hai loại, một là tử hình, hai là ở tù rục xương. ]

[Người anh em, cậu đừng quên hắn ta là một bệnh nhân rối loạn đa nhân cách, rất có thể sẽ không phải ngồi tù. ]

[Má nó, quá bất công mà! Giấy xác nhận bệnh tâm thần chính là giấy phép để giết người một cách hợp pháp đúng không? Nếu cuối cùng Phạm Già có thể thoát khỏi sự trừng trị của pháp luật, tôi sẽ hoàn toàn thất vọng với đất nước này! ]

Lời bình luận này đã làm dấy lên sự phẫn nộ cực lớn trong quần chúng, dưới tình huống như vậy, có một nhóm người tự xưng là chính nghĩa bắt đầu gom góp tiền bạc, chuẩn bị thuê một băng côn đồ dạy dỗ Phạn Già La. Không phải hắn thích thuê kẻ giết người sao? Vậy thì bọn họ sẽ lấy gậy ông đập lưng ông!

Chuyện này không những âm thầm lên men, mà còn công khai bắt đầu xuất hiện những bình luận tính toán trả thù hắn. Cư dân mạng chẳng những đối xử với chàng trai trẻ này bằng ác ý lớn nhất, mà còn nhận định tội danh của hắn trong lòng từ lâu.

Thế nhưng, đối với cảnh sát mà nói, một bức tranh thì không thể tạo thành chuỗi chứng cứ trực tiếp được, trừ khi bọn họ bắt được hung thủ, thông qua khẩu cung của hung thủ để chứng minh giữa đối phương và Phạn Già La có tồn tại mối quan hệ thuê giết. Như vậy thì vụ án này mới được xem là mưu sát.

Vì để ngăn ngừa vụ án mạng thứ hai xảy ra, Trang Chân và các tổ viên liên tục canh giữ bên cạnh Tôn Ảnh suốt 24 giờ, Tôn Ảnh đi ghi hình chương trình thì bọn họ đi theo, Tôn Ảnh ngủ thì bọn họ đứng canh, ngay cả khi Tôn Ảnh giải quyết vấn đề sinh lý, bọn họ cũng phải cắt cử một người vào toilet xem. Thế nhưng năm sáu ngày trôi qua, Tôn Ảnh nhưng vẫn bình an nhảy nhót tưng bừng như cũ, thậm chí bên cạnh còn chưa từng xuất hiện người nào khả nghi.

Lưu Thao trốn trong một chiếc xe van* bình thường, lẩm bẩm: "Chuyện gì vậy chứ? Dự báo cái chết thứ hai cũng đã đăng lên rồi, không thể nào Phạn Già La lại không ra tay! Chẳng lẽ hắn chơi chúng ta?"

Trang Chân lấy điện thoại ra gọi hỏi các thành viên khác: "Tình hình bên các cậu sao rồi?"

Người phụ trách bảo vệ Triệu Văn Ngạn, Phạn Lạc Sơn và Tào Hiểu Phong trả lời: "Sếp, trước mắt không có gì xảy ra."

"Có người nào khả nghi xuất hiện không?"

"Không có, mọi thứ đều bình thường."

"Bên Phạn Già La thì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!