Chương 79: Sự Trầm Mặc Của Cha Mẹ

[Tiêu đề] : Giam mặc đích phụ mẫu.

Editor: Mildrasas.

____________

Thấy đứa trẻ đã an toàn về nhà, Liêu Phương cũng yên tâm rời đi.

Mải tìm kiếm, cả đêm nay cô chưa chợp mắt phút nào, giờ đã không gượng được nữa.

Cô mơ màng đi vào thang máy, ấn nút đóng cửa, dựa đầu vào tường nghỉ chốc lát.

Tiếng thét thất thanh bỗng đâm thẳng vào màng nhĩ, nó tới từ tầng 17.

Ngay tắp lự, Liêu Phương đứng thẳng dậy, đầu cô đập phải vách kim loại, cơn đau khiến cả người tỉnh táo hẳn.

Cô vội vàng bấm số tầng, chạy lên xem.

"Có chuyện gì xảy ra vậy? Thằng bé có sao không? Mau mở cửa, nếu không tôi sẽ đạp đó!"

Cô đập rầm rầm, vì quá mệt mỏi nên đâm ra bực dọc, thành thử cũng thô lỗ ít nhiều.

Cửa mở ra, cha Hứa với vẻ bất bất lực xua tay bảo:

"Không có gì đâu, vợ tôi thay quần áo cho nó không may bị té ngã, đau quá nên hét thôi."

Liêu Phương nhìn vào trong, thấy Hứa Nghệ Dương quấn khăn tắm đứng một góc, còn mẹ Hứa đang ngồi sõng soài trêи mặt đất, mồ hôi khiến tóc ướt nhẹp.

Hình như bị ngã khá nặng.

Liêu Phương cười khẩy:

"Hai người đúng là lạ thật đấy.

Con mình biến mất cả ngày thì không lo, nhưng bị ngã có một cái lại hét um trời."

Nói xong, cô quay người rời đi.

Cánh cửa phía sau đã vội vã đóng sầm lại.

Cha Hứa dính rịt lên cửa, nương đó mà trượt bệt xuống sàn, gương mặt đang bình thản dần méo mó với nỗi sợ kinh hồn.

Mẹ Hứa thì sờ soạng trêи đất, đầu ngón tay chạm phải chất lỏng dính dớp lạ.

Hai mắt mụ mở to bàng hoàng, nhìn trân trân vào bụng đứa bé, vội dời đi ngay.

Nhưng sâu thẳm trong lòng mụ, có gì đáng sợ cơn sóng dữ cuồn cuộn dâng lên.

Mụ thậm chí còn không đứng dậy nổi, chân mụ nhũn cả ra.

Trước đó, hai người đương ấp ủ nỗi may mắn cuối cùng

- có lẽ thằng bé không chết, mọi chuyện xảy ra chỉ là tưởng tượng, không thì sao nó sống về được?

Nhưng khi cởϊ qυầи áo của đứa trẻ, thấy dấu chân và đốm ban thi trải rộng trêи ngực và bụng, vọng tưởng của họ vỡ tan nát.

Đây không phải một người sống, mà nó chính xác là một thi thể! Một thi thể bị đóng đá và dìm xuống hồ!

Mẹ Hứa lúc này nước mắt nước mũi đã đầy mặt, run giọng cảnh cáo:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!