Edit: Ngự Chi Tuyệt (Chỗ nào nhắc tới Phạm Già La nguyên bản tôi sẽ để là "cậu", còn Phạm Già La monster sẽ là "hắn":>)
Chuyên gia thôi miên ngồi dưới ánh đèn mờ, đan hai tay lại đặt dưới cằm, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn chằm chằm thanh niên đang nằm đối diện mình. Đối với bất kỳ bệnh nhân nào mà nói thì thôi miên sâu chính là một phương pháp trị liệu cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần hơi sơ ý một chút thì sẽ để lại di chứng hoặc tổn thương khó lòng bù đắp.
Nhưng Phạn Già La lại rất kiên quyết, hơn nữa cứ luôn nói sẽ tự gánh hậu quả, cũng đã ký luôn giấy cam kết, cho nên chuyên gia thôi miên mới miễn cưỡng đồng ý với cậu. Đây cũng là lần đầu tiên anh tiên gặp phải một bệnh nhân có bệnh tình nghiêm trọng như vậy, theo như lời thanh niên nọ thì ngay cả chính cậu cũng không biết trong thân thể gầy yếu của mình rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu nhân cách phụ, có thể là ba mươi, bốn mươi, hoặc thậm chí là nhiều hơn thế nữa.
Theo lý mà nói, nhân cách chính thường sẽ mạnh mẽ nhất, nhưng muốn cắn nuốt nhiều nhân cách phụ như vậy trong một đêm cũng không phải chuyện dễ dàng. Chuyên gia thôi miên ngoại trừ nhiệm vụ thôi miên, dẫn dắt và đánh thức ra thì cũng không thể giúp người bệnh nhiều hơn được, tất cả chỉ có thể dựa vào chính cậu.
Lẳng lặng chờ đợi hơn hai tiếng đồng hồ, thấy gương mặt bệnh nhân vẫn rất bình thản, chuyên gia thôi miên mới thầm thở phào nhẹ nhõm. Anh ta đã sớm nghĩ tới việc bệnh nhân nọ có tính cách và thủ đoạn hung ác như vậy thì những nhân cách phụ kia sao có thể là đối thủ của cậu.
Chuyên gia thôi miên đổi một tư thế ngồi thoải mái hơn, rồi lấy sổ tay ra bắt đầu ghi lại mọi chuyện hôm nay, ngay lúc anh ta ngừng viết, thanh niên nằm trên ghế sofa đột nhiên giãy giụa dữ dội, tay chân như bị một sợi dây thừng vô hình trói chặt, chỉ có thể co rút cào loạn đệm ghế. Lúc này, gương mặt vốn bình tĩnh gương của cậu đã hoàn toàn vặn vẹo, hiện lên thái độ dữ tợn hệt ác quỷ, sau đó lập tức biến thành sợ hãi sâu sắc và kinh hoàng.
Chuyên gia thôi miên sợ hết hồn, anh ta lập tức chạy tới trấn an, cố gắng dẫn dắt thanh niên tỉnh lại. Tuy nhiên, mấy ám chỉ đưa ra trước đó đều không có tác dụng, thanh niên vẫn đắm chìm trong trong giấc ngủ say như cũ, giãy giụa dữ dội nhưng không thể trốn thoát. Chỉ cần dựa vào vẻ mặt vặn vẹo và tiếng rên vụn vỡ này, chuyên gia thôi miên lập tức đoán được cậu đang phải trải qua chuyện gì trong mơ.
Nếu không phải bị sợ hãi và tuyệt vọng nhấn chìm, thì thanh niên trước nay vốn điên cuồng kiêu ngạo sẽ không để lộ dáng vẻ chật vật như thể dê con đợi bị làm thịt thế kia.
Chuyên gia thôi miên liên tục cố đánh thức thanh niên nhưng lại không có chút tác dụng, đương khi thanh niên bỗng nhiên nâng cao cổ, sống lưng cong lên, phát ra tiếng gào thét chói tai, chuyên gia thôi miên còn cho rằng cậu sẽ chết. Nhưng một giây sau, cậu lại chợt ngã xuống sofa, ngủ lại một cách bình yên, như thể những giãy giụa, co giật và gào thét lúc nãy chưa từng xảy ra.
Chuyên gia thôi miên chưa kịp hoàn hồn mà nhìn thanh niên một lúc lâu, xác nhận đối phương vẫn còn thở, cũng không chết trong mơ, anh ta mới tháo mắt kính xuống, lau mồ hôi lạnh, thở dài một hơi.
"Này! Cậu, cậu tỉnh hồi nào?"
- Lúc chuẩn bị đeo mắt kính vào lại, chuyên gia thôi miên bất ngờ đối mặt với một đôi mắt đen thuần, không lẫn chút tạp chất, cũng không chất chứa chút tình cảm nào, khiến anh ta không khỏi giật bắn mình.
"Mới vừa tỉnh."
- Thanh niên quan sát chuyên gia thôi miên một hồi, liếm liếm đôi môi chẳng biết đã trở nên đỏ thẫm như máu từ lúc nào, nói với giọng đầy thỏa mãn và lười biếng: "Tôi còn phải ngủ thêm một lúc nữa, anh về trước đi. Tôi sẽ kêu trợ lý trả phần tiền khám bệnh còn lại cho anh."
Chuyên gia thôi miên nhạy bén phát hiện ra sự thay đổi của thanh niên, màu mắt của cậu quá mức thuần kiết và thâm thúy, vô cùng khác biệt với đồng tử màu hổ phách của Phạn Già La. Hơn nữa, giọng nói của thanh niên cũng thay đổi, như thể nước suối sau khi được chưng cất, mát lạnh lại dịu dàng, khiến màng nhĩ người nghe không nhịn được mà run rẩy theo.
Thanh niên vừa nói chuyện vừa nhắm mắt, rồi nằm xuống ngủ tiếp, thần thái điềm tĩnh hơn bao giờ hết. Chuyên gia thôi miên nhìn chằm chằm gương mặt tuấn mỹ của cậu mà tâm trí hoàn toàn hỗn loạn. Anh ta dám khẳng định, người trước mắt này tuyệt đối không phải là Phạn Già La trước khi thôi miên, giọng điệu của hắn quá quá đỗi bình yên, những cảm xúc ẩn giấu trong mắt cũng quá đỗi dịu dàng, ngay cả đường nét khuôn mặt cũng dịu đi vì phần ôn hòa mềm mại này, lộ ra diện mạo càng đẹp đẽ hơn.
Hắn hoàn toàn khác hẳn với trước đây, giống như đổi thành một người khác vậy!
Nói cách khác, Phạn Già La đã thất bại, thân thể của cậu bị một nhân cách phụ chiếm mất! Chuyên gia thôi miên nhanh chóng ý thức được điều này, nhưng anh không dám nói ra cũng chẳng dám làm gì. Nhân cách chính là Phạn Già La, nhân cách phụ cũng là Phạn Già La, chuyện ai thắng ai thua hình như cũng không liên quan tới người ngoài, đây chẳng qua là cuộc tranh đấu của nội bộ bọn họ thôi.
Nghĩ vậy, chuyên gia thôi miên hít một hơi thật sâu, sau đó nhanh chóng rời khỏi tòa chung cư này. Mặc dù người vừa tỉnh lại này trông có vẻ ôn hòa hơn so với Phạn Già La nguyên bản, nhưng không hiểu sao, lúc đối mặt với người nọ, nội tâm anh ta lạnh toát.
- --
Phạn Già La vừa đổi hồn ngủ thẳng ba ngày mới tỉnh, trong ba ngày này, đời tư và sự nghiệp của hắn gặp phải thiệt hại nghiêm trọng chưa từng có. Vì để tiếp cận nam thần trong lòng, cậu thi vào công ty giải trí do đối phương xây dựng, trở thành một thực tập sinh, rồi lợi dụng bối cảnh gia thế cướp mất cơ hội và tài nguyên của người khác, trở thành thành viên của một nhóm nhạc nam vừa mới debut.
Để thu hút sự chú ý, chiếm độ hot, cậu không từ bất kỳ thủ đoạn nào, cho nên mới debut không bao lâu thì đã đắc tội không ít người.
Thế nhưng Phạn gia có tiền có thế, lại có quan hệ với tập đoàn giải trí Triệu thị, hai bên liên thủ giúp Phạn Già La xử lý tốt đống cục diện rối rắm đó, thuận tiện trải sẵn đường cho cậu leo lên, nhóm nhạc mang tên STARS bắt đầu công phá từ bắc chí nam trong thời gian ngắn nhất, điên cuồng thu hút mấy chục triệu fan.
Không biết có bao nhiêu người nghe tới ba chữ "Phạn Già La" thì lập tức âm thầm cắn răng nghiến lợi, nhưng không có ai dám công khai đắc tội chính chủ cả.
Có điều, thời thế giờ đã khác, phu nhân của gia chủ Phạn gia mới vừa qua đời không bao lâu, gia chủ Phạn gia
- Phạn Lạc Sơn lập tức chờ không kịp mà thông báo với giới truyền thông rằng Phạn Già La không phải con trai ruột của gã, mà chỉ là con nuôi không có chút huyết thống, nay nó đã trưởng thành, đáng lẽ phải rời khỏi gia tộc sống tự lập.
Câu này diễn giải ra cũng chỉ có một ý —— Từ nay về sau, dù Phạn Già La làm gì đi nữa cũng không liên quan tới Phạn gia, Phạn gia sẽ không sẽ giúp cậu thu dọn cục diện rối rắm nữa, cũng không cung cấp thêm tài nguyên cho cậu.
Ngay khi tin tức vừa được tung ra, antifan của Phạn Già La ùn ùn kéo tới, tưng bừng hắc trên mạng: cậu mặt đỏ tía tai mắng chửi nhân viên công tác; cậu đua xe tốc độ cao phạm luật bị đưa vào đồn cảnh sát; cậu mang vẻ mặt mê loạn như phê đá nhún nhảy trong bar đèn mờ; cậu lớn tiếng tỏ tình với tổng giám đốc công ty giải trí Tinh Huy
- Triệu Văn Ngạn, sau khi bị cự tuyệt thì vẻ mặt lập tức vặn vẹo, ánh mắt rất đáng sợ; cậu bị mấy nhân viên y tế khống chế đè xuống mặt đất, điên cuồng gào thét, nhưng chỉ một giây sau lại mang vẻ mặt ngây ngốc hỏi mọi người xung quanh đây là đâu...
Tất cả sự việc đó bị quay lại, biên tập thành video rồi phát tán rộng rãi trên mạng này, chuyện này trở thành phát súng thần công phá hủy cậu, bắn tan tác đám fan cậu vất vả gom góp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!