Chương 6: (Vô Đề)

"Hả? À, vâng." Tư duy của Yến Bắc Thần bay quá cao quá xa, thư ký sửng sốt một lát, sau đó mới phản ứng lại, rút một cây gậy phép thuật đưa cho Yến Bắc Thần.

Yến Bắc Thần nhận lấy gậy phép thuật, lấy điện thoại ra, hỏi: "Bao nhiêu?"

"Không, không cần…" Thư ký xua tay từ chối.

Thấy thư ký từ chối, Yến Bắc Thần nhìn cô ấy một cái, cười nói: "Cô lại còn có tiền hơn tôi à?"

Yến Bắc Thần hỏi xong, thư ký yên lặng móc di động ra. Yến Bắc Thần bật mã QR trả tiền bằng điện thoại, để thư ký tự mình quét thoải mái. Thư ký quét tiền của gậy phép thuật xong thì thấy Yến Bắc Thần cầm điện thoại lên.

Không thể không nói, một người đàn ông cao lớn rắn rỏi như vậy mà cầm gậy phép thuật thì vẫn thấy hơi hơi không hài hòa. Thư ký nhìn về phía Yến Bắc Thần đang cầm gậy phép thuật, cười hỏi: "Sếp Yến, anh lấy cái này để…"

Thư ký hỏi xong, ánh mắt của Yến Bắc Thần rời khỏi gậy phép thuật, cười với cô ấy, nói:

"Không phải cô nói đây là đồ chơi để dỗ trẻ con à?"

Dứt lời, Yến Bắc Thần phe phẩy gậy phép thuật trên tay, đi vào văn phòng của mình.

Nhìn theo bóng lưng cao lớn cầm gậy phép thuật, thư ký: "…"

-

Buổi sáng bận bịu làm việc ở nhà chính từ sớm, sau khi ăn cơm trưa xong, An Hạ bị điều tới sân vườn ngoài nhà chính.

Tháng ba vào xuân, không chỉ trong nhà cần phải sửa sang lại, mà sân bên ngoài nhà cũng cần phải chăm sóc một phen. Nhà họ Yến nằm trong một công viên tư nhân, vườn hoa có diện tích còn rộng hơn cả diện tích nhà ở. Bây giờ, vào mùa này, mặt cỏ xanh mướt, hoa trà nở rộ, mặc dù chưa vào giữa hè, nhưng đã tạo thành cảnh tượng trăm hoa đua sắc.

Dinh thự của nhà họ Yến có bốn tòa nhà làm theo kiểu Trung Quốc có hàng lang nối tiếp nhau, bên ngoài hành lang nối tiếp đều là vườn hoa. Vườn hoa có đủ loại hoa cỏ phong phú đa dạng, nhưng vào mùa này, chỉ có hoa nhài mùa đông(*) và hoa sơn trà đang nở rộ.

(*) Hoa nhài mùa đông: Jasminum nudiflorum, hoa nhài mùa đông, là một loại cây bụi mảnh, rụng lá có nguồn gốc từ Trung Quốc. Hoa nở rộ ngay sau mùa đông, đó là lý do tại sao nó còn được đặt tên là Hoa Nghênh Xuân trong tiếng Trung Quốc, có nghĩa là "loài hoa chào đón mùa xuân".

Đương nhiên chuyện chăm sóc cắt tỉa vườn hoa là do người làm vườn xử lý, người giúp việc được điều ra ngoài chỉ cần dọn dẹp quét tước sạch sẽ hoa cỏ vừa cắt tỉa là được.

Buổi chiều, ánh nắng sáng rỡ, sau hàng loạt tiếng ù ù ồn ào, cuối cùng, máy cắt cỏ đã làm xong khâu cắt cỏ. Khi An Hạ đi theo mấy người giúp việc qua đó dọn dẹp cỏ thừa, cô trông thấy hoa sơn trà màu trắng rơi trên mặt đất.

"Nếu em thích thì cứ lấy đi, dù sao cũng đã cắt xuống rồi." Trong sân không chỉ có người giúp việc, mà còn có người giúp việc chuyên phụ trách dọn dẹp sân vườn. Người giúp việc kia là chị Trình, là một chị gái có vẻ ngoài dịu dàng.

An Hạ ngẩng đầu lên nhìn chị ấy một cái, chị Trình cười với cô, An Hạ cũng cười theo. Sau đó, cô cất hoa sơn trà vào trong túi.

Sau khi thấy cô thích hoa sơn trà, tiếp đó khi sửa sang lại hoa cỏ, nếu chị Trình nhìn thấy hoa sơn trà thì đều nhặt lên, đưa cho An Hạ. An Hạ bày tỏ lòng biết ơn rồi nhận lấy, đến lúc nghỉ ngơi giữa giờ, hoa sơn trà trong túi An Hạ như thể sắp nở bung ra rồi.

"Em thích hoa à?"

Lúc nghỉ ngơi, nhóm người giúp việc cũng chỉ ngồi trên bậc thang của hành lang nối liền, chị Trình ngồi bậc thang phía trên, nhìn An Hạ ngồi ở bậc thang phía dưới đang nhặt từng đóa hoa sơn trà đặt lên làn váy của người giúp việc.

Cô bé không nói được, làm việc cũng yên lặng, cô cúi thấp đầu, thỉnh thoảng có gió nhẹ thổi qua, thổi mấy sợi tóc đen nhánh của cô tới bên má trắng nõn, kèm theo một loạt cánh hoa sơn trà bay bay.

Sau khi nghe thấy câu hỏi của chị ấy, cô bé quay đầu lại, cười trong im lặng với chị ấy. Cười xong, cô gõ mấy chữ vào di động rồi đưa cho chị Trình xem.

An Hạ: Chị của em thích.

Chị Trình nhìn thấy hàng chữ trên màn hình điện thoại, rồi lại liếc nhìn An Hạ một cái, cười cười: "Tình cảm của hai người tốt ghê."

Nhận được lời đánh giá này, dường như An Hạ rất vui, cô bé lại cười cười với chị Trình, sau đó quay đầu lại, chụp hoa sơn trà trên làn váy. Sau khi chụp xong, cô gửi ảnh cho chị mình.

Tin nhắn với chị vẫn đang dừng lại ở đêm qua, An Hạ gửi ảnh đi chưa được bao lâu, chị gái An Thanh đã trả lời tin nhắn.

[Chị gái: Hoa sơn trà.]

An Hạ nhìn thấy tin nhắn của chị mình, khóe môi nhếch lên tạo thành một nụ cười dịu dàng, cô bấm vào màn hình di động, soạn một tin nhắn rồi gửi lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!