Bạn bè hẹn nhau ăn cơm ở nhà, đây được xem là chuyện tương đối bình thường. Trình Tâm Sầm nói xong, Yến Bắc Thần cũng không từ chối, anh gật đầu, nói:
"Được thôi."
-
Cứ như vậy, chuyện Yến Bắc Thần và Trình Tâm Sầm ăn cơm cùng nhau đã được quyết định.
Sau khi bàn bạc xong chuyện ăn cơm, hai người tự về văn phòng của mình. Buổi chiều, Yến Bắc Thần gửi tin nhắn cho An Hạ, thông báo tin tức hôm nay sẽ có khách đến nhà ăn cơm.
An Hạ nhận được tin nhắn thì vội vàng bắt đầu chuẩn bị.
Đây là lần đầu tiên Yến Bắc Thần dẫn khách về nhà kể từ khi An Hạ làm giúp việc riêng cho Yến Bắc Thần. An Hạ rất xem trọng bữa tối này. Cô hỏi thăm Yến Bắc Thần một vài câu về sở thích ăn uống và kiêng kỵ của bạn anh. Yến Bắc Thần hỏi thăm người ta rồi trả lời từng câu một.
Nhờ những thông tin này, An Hạ đã chuẩn bị một bữa tối phong phú.
Bởi vì hôm nay có khách tới nhà ăn cơm nên Yến Bắc Thần nói bọn họ sẽ về sớm một chút. Mà trước khi bọn họ về, An Hạ đã chuẩn bị xong bữa tối. Khi cô sắp xếp bát đũa trong phòng ăn thì nghe thấy tiếng nói chuyện truyền vào từ bên ngoài.
Người nói chuyện không chỉ có Yến Bắc Thần, mà còn có một giọng nữ. Sau khi An Hạ nghe thấy âm thanh thì ra khỏi phòng ăn, đi ra cửa đón người. Cửa được mở ra, Yến Bắc Thần và Trình Tâm Sầm cùng nhau đi vào.
Vừa nãy Trình Tâm Sầm đang nói chuyện về chủ đề hoa cỏ ở trong sân với Yến Bắc Thần, cô ấy nói hoa cỏ được chăm sóc rất tốt. Vì thế, sau khi về nhà, Yến Bắc Thần nói một câu như này với An Hạ ra cửa đón khách.
"Khách khen em trồng hoa rất đẹp."
Yến Bắc Thần đang nói chuyện với mình, thế mà lại đột nhiên nói chuyện với cô giúp việc ở trong phòng khách, theo tiếng của anh, Trình Tâm Sầm nhìn về phía cô bé giúp việc đang đứng trong phòng khách.
Tuổi của cô bé giúp việc không lớn, trông chỉ vừa hai mươi, dáng dấp gầy gò nhỏ nhắn mảnh mai, mặc quần áo giản dị, trông cũng có vẻ sạch sẽ gọn gàng. Vẻ ngoài của cô bé không tính là xuất sắc, nhưng da dẻ trắng nõn, còn có một đôi mắt trong trẻo đen láy.
Nghe thấy Yến Bắc Thần nói mình khen hoa cỏ mà cô bé chăm sóc, cô nhóc có vẻ rất vui, cô bé liếc mắt cười một cái với mình, ánh mắt xinh đẹp có chứa ý cười yên tĩnh và ánh sáng chói lọi.
Yến Bắc Thần nói xong những lời đó, An Hạ vô thức giơ cánh tay lên muốn dùng thủ ngữ theo bản năng. Nhưng rất nhanh sau đó, cô đã phản ứng lại, có lẽ Trình Tâm Sầm không hiểu thủ ngữ, vì thế, cánh tay đã nâng lên lại bỗng dưng khựng lại.
Nhìn thấy dáng vẻ cô nhóc giúp việc giơ cánh tay lên rồi lại phân vân xem có nên làm hay không, Yến Bắc Thần cười một tiếng, nói: "Em dùng thủ ngữ đi, tôi dịch giúp em."
Yến Bắc Thần nói xong, An Hạ vội vàng làm một câu thủ ngữ với Trình Tâm Sầm.
Nhìn thấy cô làm thủ ngữ, Yến Bắc Thần quay đầu lại nói với Trình Tâm Sầm nói: "Em ấy nói cảm ơn em."
Hai người, một người làm thủ ngữ, một người phiên dịch, phối hợp thành thục và ăn ý. Trình Tâm Sầm nhìn về phía Yến Bắc Thần khi anh phiên dịch cho mình, sau khi anh dịch xong, cô ấy lại nhìn về phía cô bé giúp việc, gật đầu nói:
"Không có gì."
Cô ấy nói xong, nụ cười trên mặt cô bé giúp việc lại trở nên tươi tắn hơn. Mặc dù cô bé không nói được nhưng tay chân trông có vẻ vô cùng nhanh nhẹn, chuyện này có thể nhìn ra được từ việc hoa cỏ trong sân được xử lý gọn gàng ngăn nắp và biệt thự không dính một hạt bụi.
Lúc đang cười, cô bé giúp việc đưa tay làm động tác "mời" hướng về phía phòng ăn. Trình Tâm Sầm hiểu ra, đi vào trong phòng ăn. Yến Bắc Thần đi theo phía sau Trình Tâm Sầm, khi đi ngang qua bên cạnh An Hạ, anh nói với cô một câu:
"Ngày xưa tôi đi ăn cơm, em chưa mời tôi bao giờ."
An Hạ: "..."
-
Sau khi chào hỏi làm quen qua loa ở phòng khách trong chốc lát, An Hạ dẫn hai người vào phòng ăn. Bữa tối hôm nay đã được bày biện xong trên bàn ăn trong phòng ăn. Hôm nay có khách, An Hạ chuẩn bị sáu món ăn và một món canh, các món ăn đều rất dân dã, trông vừa ngon lại vừa dinh dưỡng.
Trình Tâm Sầm vào phòng ăn, nhìn thấy các món trên bàn ăn, cô ấy lại lịch sự khen An Hạ một phen. Nhận được lời khen, An Hạ lại làm một câu bằng thủ ngữ, Yến Bắc Thần đang định phiên dịch thì Trình Tâm Sầm đã giơ tay cắt ngang anh.
"Được rồi được rồi, em có thể xem hiểu câu này mà."
Trình Tâm Sầm nói xong, Yến Bắc Thần nhún vai, đi sang vị trí đối diện với cô ấy rồi ngồi xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!