Chương 22: (Vô Đề)

Nhìn dáng vẻ kiêng dè của hai người, Yến Bắc Thần: "Làm gì thế?"

Yến Bắc Thần hỏi xong, hai người kia đều chỉ nhìn anh, chứ không nói gì. Mà sau khi hỏi xong, Yến Bắc Thần dường như tự nhận ra, nở nụ cười trước, nói: "Tôi biết rồi là vì lần chuyện lần trước ở gara à?"

Nói xong, Yến Bắc Thần dang hai tay, cười nói: "Cho dù là thế thì các người cũng không cần phải như vậy đâu, bây giờ tôi không lái xe mà."

Yến Bắc Thần nói dứt lời, Uông Gia Thần nhìn dáng vẻ cười tươi rói của anh, cuối cùng vẫn cảm thấy mình đề phòng thái quá. Anh ta giơ tay đẩy người vệ sĩ ở bên cạnh ra, nhưng trợ lý Trương ở một bên lại thì thầm nhắc nhở một câu.

"Sếp nhỏ Uông."

Khi anh ta nhắc nhở, Yến Bắc Thần đã tới gần.

Dáng người của Yến Bắc Thần cũng được coi là cao lớn trong đám đàn ông con trai, cho dù là hai người vệ sĩ lúc này thì cũng kém hơn hoàn toàn. Bây giờ không có vệ sĩ ngăn cản, thoáng cái Yến Bắc Thần đã xuất hiện trước mặt hai người kia, sức ép bỗng tăng lên.

Nhưng dẫu có áp chế về hình thể thì vẻ mặt của Yến Bắc Thần lại hoàn toàn thân thiện, anh hơi cúi đầu xuống, nhìn hai người đang đứng đối diện, vẫn cười như cũ.

"Thật ra hôm nay tôi tới đây, chủ yếu là để xin lỗi chuyện hôm trước. Lâu rồi tôi không lái xe, lúc ấy tốc độ xe nhanh quá nên không kiểm soát được phương hướng, đâm vào tường dọa sợ hai người, xin lỗi nhé."

Yến Bắc Thần nói xong, Uông Gia Thần và trợ lý Trương: "..."

Những lời này của Yến Bắc Thần lấp li3m chuyện hôm trước một cách mập mờ mơ hồ, anh trần thuật lại sự việc hôm đó, thái độ áy náy thiện chí như vậy, làm cứ như thể chuyện đúng là như vậy thật ấy.

Yến Bắc Thần làm thế, việc hôm đó rốt cuộc là như thế nào đã không còn quan trọng nữa. Anh là chủ tịch của một tập đoàn, mà lại xin lỗi bọn họ ngay trước mặt nhiều cấp dưới như này, coi như đã nể mặt bọn họ lắm rồi. Nếu bọn họ còn bám lấy chuyện đó không tha, vậy thì đúng là hơi hẹp hòi.

Cho nên sau khi Yến Bắc Thần nói xong, vẻ mặt của trợ lý Trương rất khó coi, Uông Gia Thần cũng hơi khó chịu, nhưng ngay sau đó, anh ta đã phản ứng lại, lạnh nhạt nói:

"Sếp Yến đang nói gì thế? Nếu là chuyện ngoài ý muốn, vậy cũng là chuyện không ai muốn xảy ra. Hơn nữa, hôm ấy, tôi và trợ lý Trương cũng không có việc gì, nhưng mà xe anh, không sao chứ?"

Uông Gia Thần tỏ ra quan tâm tới xe của Yến Bắc Thần, cũng hào phóng không coi chuyện hôm đó có gì to tát. Nghe anh ta nói xong, Yến Bắc Thần cười càng tươi hơn, nói: "Không sao, chỉ đâm hỏng đầu xe mà thôi, sửa một chút là được. Xe ấy à, dù sao tôi cũng có tiền, hỏng rồi thì lại mua mới, không sao hết."

Đây là tác phong phá sản của con cháu nhà giàu bình thường, Yến Bắc Thần vừa dứt lời, Uông Gia Thần và trợ lý Trương đã liếc mắt nhìn nhau một cái, cũng không có ý kiến gì.

Chuyện sóng gió này cứ trôi qua như vậy, sau khi Yến Bắc Thần nói xong, Uông Gia Thần nói: "Nếu hôm nay sếp Yến đã tới công ty, vậy cùng nhau tham gia hội nghị đi. Hôm qua anh không đến, trợ lý của tôi có ghi chép lại nội dung của hội nghị, anh có thể xem qua một chút."

Uông Gia Thần nói xong, trợ lý ở bên cạnh đã đưa tài liệu tới. Uông Gia Thần nhận lấy, đưa cho Yến Bắc Thần luôn. Nhưng Yến Bắc Thần chỉ nhìn thoáng qua tài liệu, nói: "Tôi không cần xem tài liệu đâu. Thật ra thì hôm nay tôi tới là có chuyện khác, tôi phải về Nam Thành."

Từ trước đến nay, Yến Bắc Thần nghĩ gì làm nấy, lần làm việc vừa rồi, các lãnh đạo cấp cao của công ty chi nhánh đã không hiểu đầu cua tai nheo ra sao. Bây giờ anh vừa nói dứt lời, nhóm lãnh đạo cấp cao của công ty chi nhánh trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ.

Nhưng đám người tổng giám đốc Uông lại như thể hiểu rõ tác phòng làm việc của anh, sau khi anh nói xong, Uông Gia Thần chỉ hạ tay cầm tài liệu xuống, không nói năng gì. Mà trợ lý Trương ở bên cạnh cũng chỉ nhìn anh một cái.

"Sếp Yến, anh muốn về à? Có chuyện gì sao?" Tổng giám đốc công ty chi nhánh là người đứng đầu công ty chi nhánh, Yến Bắc Thần nói xong thì anh ta hoàn hồn đầu tiên, hỏi một câu như vậy.

Chuyến công tác này của Yến Bắc Thần, mục đích là quản lý và tái cơ cấu công ty chi nhánh. Nói thật, chiều hôm đầu tiên tới đây anh chỉ ngủ, ngày hôm sau thì trốn làm, ngày thứ ba thì đoàn người tổng giám đốc Uông đã tới, anh phủi tay làm sếp. Cho tới tận bây giờ, anh hoàn toàn không làm bất cứ điều gì để quản lý và tái cơ cấu công ty chi nhánh.

Rốt cuộc anh tới làm gì vậy?

Tổng giám đốc công ty chi nhánh hỏi xong, Yến Bắc Thần nhìn anh ta một cái, nói: "Không có việc gì thì không thể về à?"

Tổng giám đốc: "..."

Nói thì nói như vậy, nhưng dù sao anh ta cũng là tổng giám đốc, Yến Bắc Thần vẫn cho anh ta một lời giải thích.

Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng "Thật ra thì chủ yếu là vì tôi ở đây cũng không có ích gì. Tổng giám đốc Uông sai đám người sếp nhỏ Uông đến đây, chuyện tiếp theo nên xử lý như thế nào, đám người bọn họ đã làm quen việc rồi. Tôi ở đây cũng không giúp được gì, ngược lại còn làm bọn họ bó tay bó chân, thà đi về còn hơn."

Yến Bắc Thần nói xong, nhóm quản lý cấp cao công ty chi nhánh: "..."

Yến Bắc Thần nói như vậy cũng không phải là hoàn toàn không có lý, anh tới quả thật là không làm bất cứ cống hiến hay đưa ra cách giải quyết gì đối với vấn đề của công ty chi nhánh, suốt ngày chỉ ngủ với trốn làm. Nếu Yến Bắc Thần ở chỗ này, đoàn người của tổng giám đốc Uông không thể không để ý tới người chủ tịch này, nếu vậy, đương nhiên hiệu suất sẽ phải giảm đi, quả thật là không bằng anh không ở đây.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!