Chương 7: Mày Là Thằng Nào

Trước ngày Hoàng Vũ được ra viện.

Ngọc My kiểm tra vết thương cho anh, trong lúc lơ đễnh, cô vô thức nhìn chằm chằm vào vòng eo săn chắc không chút mỡ thừa nào của Hoàng Vũ, thì trong đầu lại văng vẳng mấy lời tếu táo của nhân viên y tế mấy hôm trước.

Hoàng Vũ nghiêng nghiêng đầu chăm chú nhìn theo hướng của Ngọc My, khóe môi chợt đẩy cao vẽ lên nụ cười đầy thâm ý.

Anh bất thình lình đưa tay vỗ nhẹ lên cơ bụng săn chắc của mình tự mãn:

"Đừng bảo nãy giờ bị cơ bụng này hút hồn nhé?"

Ngọc My bị nói trúng tim đen làm cho xấu hổ đến mặt và hai tai đều nóng bừng bừng, nhưng vẫn cố cãi:

"Điên à, cơ bụng ai chả có.

Cháu chỉ thắc mắc thôi."

"Thắc mắc cái gì?"

"Các chị bảo là vai rộng eo hẹp lại săn chắc như chú lúc ấy ấy cái gì ấy nhấp...! Nhấp cái gì đó chắc phải phê lắm.

Như thế là như nào ạ?"

Hoàng Vũ bất giác phì cười mà đau hết cả bụng, tay phải giữ lấy vết thương.

Dáng vẻ cợt nhả ấy của anh khiến Ngọc My cau có mặt mày.

Cô đoán hình như người đàn ông này nghe hiểu ý của câu nói ấy thì liền gặng hỏi:

"Là như thế nào hả chú?"

"Có người yêu không?"

Ngọc My thật thà lắc đầu, mấy người này kỳ cục, có mỗi một câu mà ai cũng hỏi có người yêu không là làm sao? Hoàng Vũ nhịn cười chăm chú nhìn vẻ mặt ngô nghê của cô bé trước mặt.

Trông mặt Ngọc My lúc này thật thà đến mức khiến anh muốn chọc ghẹo, nhưng xét thấy bây giờ giải thích cho cô bé này hiểu được thâm ý của câu nói ấy đúng là không dễ.

Người đàn ông trong bụng chứa một núi gian tà nhưng ngoài mặt thì bày ra vẻ nghiêm túc xoa xoa cằm:

"Hừm...! Xem nào nói bằng miệng khó diễn đạt hết cảm xúc lắm."

"Vậy phải thế nào ạ?"

"Hoặc là thực hành, hoặc phải có giáo cụ trực quan.

Thực hành thì tôi đang bị thương nên e là không tiện lắm."

Hoàng Vũ đưa mắt nhìn Ngọc My một lượt từ đầu đến chân, lại từ chân lên đến đầu rồi dừng lại ở đôi mắt to tròn đen láy cũng đang ngơ ngẩn chăm chú nhìn mình đầy cầu thị.

Anh đưa tay gãi cánh mũi, gương mặt đàn ông mới vừa suy tư đã chợt trở nên lưu manh bởi nụ cười gian xảo.

Hoàng Vũ với tay lấy điện thoại mở Google tìm kiếm, ngón tay linh hoạt gõ gõ mấy cái, kick vào video, căn đúng đoạn cần rồi đưa ra trước mặt cho Ngọc My.

Cô ngơ ngác khó hiểu lại bị giục:

"Tự nhấn nút play đi, nhìn cho kỹ vào.

Quý lắm mới chỉ cho đấy nhé!"

"Vâng!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!