Chương 37: Bạo Hành

Gần mười một giờ đêm Nam My vẫn chưa ngủ, sau khi đi sinh nhật về, cô lại ngồi tỉ mẩn xỏ nốt cái vòng hạt xếp thành số điện thoại cho con trai.

Dạo gần đây hay có trẻ đi lạc với bị bắt cóc, nên Nam My cẩn thận làm cho nó một cái để lỡ ham chơi chạy đi đâu lạc không biết đường về còn nhờ người ta gọi cho bố mẹ.

Cái vòng kép nhỏ xíu vừa đủ số điện thoại của cô và số đường dây nóng ở cơ quan Nam My làm

việc.

Bát nhỏ còn chưa ngủ, đang ngồi xếp lego trên giường, liếc thấy mẹ cứ nhìn cái vòng, cười híp cả mắt vào bỏ dở đấy, mon men lại gần:

"Mẹ có cái gì mà cười sướng thế mẹ?"

"Mẹcó cái này cho

Bát này."

Cô thích thú dơ chuỗi vòng lên trước mặt con trai, nó nheo nheo mắt săm soi nhìn vào:

"Uầy, xanh đỏ tím vàng đủ màu luôn, đẹp thế mẹ?"

"Thích không?"

"Thích ạ, mẹ đeo cho Bát đi."

Nam My đeo vòng cho con, lúc chốt vào còn buột miệng reo lên:

"Ui cha, dạo này trộm vía mập mạp thế, cổ tay to ra rồi này.

Chẳng mấy mẹ lại phải thêm hạt cho Bát nhỏthôi."

"Mập là béo phì á mẹ?"

"Không, là đẹp đấy."

Nó nghe thế thì thở phào, lắc lắc cổ tay đang đeo vòng nói:

"Cụ nội bảo là chó gầy hổ mặt người nuôi, Bát nhỏ không được gầy, không được sợ béo phì nên con mới ăn nhiều đấy mẹ ạ!"

"Kinh dạo này lại nhận mình là chó cơ à?"

Nó dẩu miệng: "Có sao đâu mẹ, làm chó còn được thương.

Làm cũng được."

Hai mẹ con đang cười đùa với nhau thì nghe tiếng bà nội Bát nhỏ ở dưới nhà, nó ngoái đầu nhìn ra cửa reo lên:

"Chú Đăng về hay sao ấy mẹ."

"Ừ, hình như đang nói chuyện với bà nội.

Thôi đi ngủ đi."

Cô tắt điện, kéo con trai ôm vào lòng, tựa cằm nó thủ thỉ:

"Bát nhỏ ơi!"

"Dạ!"

"Thương mẹkhông?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!