Chương 29: Biến Thái Đầy Tinh Tế

Long đầu trọc đưa tay vuốt mặt thật mạnh, cố dằn sự nghẹn ngào nơi cuống họng xuống.

"Nó nhảy từ lan can tầng hai ở trường học xuống… Là lỗi của em, tội nghiệp em gây ra, con gái em gánh chịu.

Lúc nhận được tin, em chỉ muốn ch. ết theo con bé… ba lần nhưng không thành.

Ông trời không muốn cho em ch. ết dễ dàng, muốn em sống để dằn vặt bản thân, gặm nhấm tội lỗi do mình gây ra đến hết đời.

Ra tù em đã mặt dày đến để tạ tội với người phụ nữ kia, không phải để xin tha thứ, chỉ là em nghĩ rằng cô ấy rất hận em, pháp luật buộc tội, cũng là bảo hộ tính mạng cho em.

Trước khi bị bắt, cả ba thằng bọn em đã bị người chồng dần cho một trận nhừ tử rồi.

Nếu mà cô ấy có đánh chửi hay gi.ế. t em đi chăng nữa, cũng chẳng đủ để đền tội cho hai đứa bé đã mất đi.

Nhưng ngược lại với dự tính của em, có thể do nhiều năm qua đi, cô ấy đã nguôi ngoai phần nào, hoặc do sự lương thiện vốn có trong người nên đã chấp nhận tha thứ cho em.

Lúc ấy em… thật sự em giống như được hồi sinh anh ạ.

Mừng hơn cả việc được ra tù.

Nhìn hai đứa trẻ gọi cô ấy là mẹ, gia đình họ hạnh phúc bên nhau em mới dám nhẹ lòng.

Sau này nghe ngóng mới biết là nhờ người mang thai hộ nên mới có con."

Long đầu trọc lặng lẽ lau nước mắt dần chồng chất đến mờ mịt cả tầm nhìn.

Vừa lau đi đã để lộ ra hốc mắt đỏ au, vài giây sau lại tiếp tục rỉ ướt.

"Anh biết đấy.

Ai cũng sợ dính líu đến thằng tù sẽ mang họa nên họ hàng thân thích đều né tránh.

Em muốn sống một cuộc đời mình thường.

Nhưng không gia đình, không người thân thích.

Em vừa vào tù thì vợ cũng đơn phương ly hôn, một thời gian sau con gái mất, em chẳng còn gì.

Ra tù rồi thì cứ vật vờ sống qua ngày, cho đến khi gặp lão Hưng.

Lão cho em quản lý bến than.

Lúc lão vào khám vì tội g. iế. t người, lại giao cả đám đàn em trong hội cho em quản lý.

Em không muốn tiếp tục dấn thân vào con đường đâ. m thuê ché. m mướn, làm ăn phi pháp nữa nên đã có ý định giải thể anh em.

Nhưng lại bị vu vạ, trong ngày họp hội để chia chác thì công an ập đến.

Rồi sau đó thì anh biết rồi đấy.

Anh là người duy nhất lắng nghe em nói, còn giúp em minh oan…"

Anh ta nhìn Hoàng Vũ đầy cảm kích, tay liên tục tự vỗ bồm bộp vào ngực mình, gương mặt bỗng trở nên nhăn nhó, nhìn cứ khổ hạnh thế nào.

Anh không nói gì chỉ lặng lẽ đưa tay vỗ vai người đàn ông thấp hơn mình nửa cái đầu, rồi rút thuốc ra châm lửa hút, cũng đưa cho Long đầu trọc một điếu.

Ngày đó lão Hưng bị bắt đi tù, hội của lão như rắn mất đầu.

Bang hội đối đầu muốn thâu tóm khu vực bến than lại nghe tin quyền tiếp quản được giao cho Long đầu trọc thì nảy sinh ý định hãm hại anh ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!