Ngọc My vừa từ trong thang máy bước ra, chưa đi được mấy bước, thì phía trước đã vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Cô giật mình ngước mắt nhìn lên, cùng lúc ấy thì bóng người cao lớn, đang bế một cô gái trên tay cũng vừa đi ngang tới trước mặt.
Hai người chỉ thoáng chạm ánh mắt của đối phương trong giây lát, rồi cứ thế lướt qua nhau mà tim Ngọc My như mới vừa ngừng đập.
Hơi thở cũng tự nhiên trở nên tức ứ.
Cô cứ đứng như trời trồng không hề nhúc nhích, ở phía ngược lại, người kia chân vẫn bước đi, mà mắt lại hơi liếc qua vai.
Nhưng rất nhanh đã bước thẳng vào thang máy.
Ngọc My khẽ thở hắt ra, giây phút chạm mặt với Hoàng Vũ khiến cô thật sự bất ngờ, không ngờ hai người nhanh như vậy đã gặp lại nhau.
Chuyện đêm qua anh làm với cô vẫn còn ám ảnh trong tâm trí Ngọc My.
Khi Hoàng Vũ đưa Trà Thanh đến, Hoàng Bách đã đứng đợi sẵn ở bên ngoài.
Hôm nay anh không làm ở phòng khám phụ khoa mà ở trực cấp cứu nên nhờ bác sĩ khác hỗ trợ, lại là bác sĩ nữ sẽ khiến con bé yên tâm hơn.
Hoàng Bách đưa mắt nhìn cô bé trên tay Hoàng Vũ, lúc nghe Tuấn Trung nói qua điện thoại, anh cũng nắm sơ sơ qua được tình hình.
Nhưng không ngờ đứa nhóc này còn trẻ đến thế.
Mười tám tuổi, dám cả gan cho một cảnh sát vào tròng, xem ra nó cũng không phải dạng vừa.
"Thế nào?"
"Bác sĩ đang đợi ở bên trong.
Anh cho con bé vào luôn đi ạ! Lát bệnh nhân đến lại đông."
Hoàng Bách lấp lửng đưa mắt nhìn vị đang mặc cảnh phục đứng bên cạnh Hoàng Vũ một cái, nhìn vẻ mặt ông ấy có vẻ lo lắng thì đoán được là vị phụ huynh mà Tuấn Trung nhắc đến khi nãy.
Bố Trà Thanh định vào cùng nhưng bị Hoàng Bách níu lại:
"Anh ở ngoài này đợi, chỗ người ta khám phụ khoa, anh vào làm gì?"
Một lát sau, Hoàng Vũ cũng trở ra.
Bố Trà Thanh đã níu anh, sốt sắng hỏi han:
"Con bé thế nào rồi Hoàng Vũ?"
"Không biết, đợi bác sĩ khám xong sẽ có kết quả."
Trà Thanh hồi hộp đứng bên giường khám phụ khoa.
Chiếc giường khá cao, phải dùng bệ đỡ để bước lên.
Nữ bác sĩ đeo khẩu trang kín mít, vừa nhặt dụng cụ vừa đảo mắt nhìn con bé, thấy nó còn chần chừ chưa cởi quần liền nhắc nhở:
"Cởi quần ra treo ở trên móc kia đi em.
Cả quần lót nữa."
"Sao… sao phải cởi ạ?"
"Không cởi sao khám?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!