Ở phía người vừa phát ra lời khiêu khích vừa rồi còn nghe ra được tiếng cười rúc rích đùa cợt của phụ nữ thu hút sự chú ý của Ngọc My, cô quắc mắt nhìn sang bên ấy.
Nhưng chỉ có thể thấy được nửa thân trên của người phụ nữ bên phải anh ta.
Mỗi nhóm bàn được bài trí theo hình chữ u, đúng chỗ người đàn ông kia ngồi lại tối thui nên chỉ thấy được điểm sáng ở phần vai anh ta.
Tuấn Trung nghếch đầu nhìn về phía Ngọc My một cái rồi quay sang nhìn người kia cười cợt:
"Anh lại định dở trò gì vậy? Con bé mặt non choẹt thế kia không biết đã đủ mười tám tuổi chưa?"
"Bar của cậu lại cho phép trẻ vị thành niên vào cơ à?"
"Pg thôi mà, đoán chơi chơi vậy chứ.
Mà nhìn vậy nhưng chưa chắc đã là vậy."
Anh ta nhàn nhạt buông lời rồi ngả hẳn lưng ra sau ghế, nhàn hạ ngồi xem Hoàng Vũ định dở trò gì tiếp theo.
Ngọc My lỉnh lỉnh muốn chuồn khỏi chỗ này đi tới khu phòng vip thì bất ngờ bị gọi giật lại:
"Này nhóc, khách muốn mua hàng mà lẳng lặng bỏ đi là làm sao? Dịc. h vụ gì mà kém vậy? Hay sản phẩm không như lời quảng cáo nên sợ?"
Ngọc My nóng máu lẩm bẩm:
"Ai mà sợ?"
Mấy người đàn ông đang uống rượu ở gần chỗ cô cũng buông lời hùa theo:
"Thật, cô em tính b. án hàng giả cho bọn này à? Lỡ mà dùng xong lại mắc bệnh hơn thì làm sao? Hay là em cùng bọn anh thử trước đi."
Dứt lời tên đó phát lên cười, những kẻ khác cũng cợt nhả theo.
Ngọc My tính phân bua thì kẻ kia đã túm lấy cô tạo thành thế giằng co, khiến Ngọc My phát hoảng thì hét toáng lên:
"Anh làm gì vậy?"
"Giúp em thử ba. o c. ao s.u, ngoan."
"Buông tôi ra, xin anh tự trọng."
"Giả vờ cành cao làm gì? Cho anh hôn một cái, sờ một tí thôi, gì mà…"
"Này nhóc!" Hai bên đang còn giằng co thì đã bị tiếng quát có lực làm cho khựng lại.
Kẻ đang quấy rối Ngọc My bị làm cho mất hứng thì đứng thẳng dậy phóng mắt nhìn sang bên đó, mấy đứa đi cùng hắn cũng hùng hổ đứng phắt dậy theo, nhưng vừa thấy người đàn ông ngồi quay lưng lại từ từ ngoảnh mặt nhìn sang thì kẻ nào cũng tự động cúi đầu né đi.
"Bị điếc hay sao?"
Người kia có chút phẫn nộ, giọng anh ta trầm và có sức nặng.
Ngọc My đoán người này cũng phải ngoài ba mươi hoặc hơn chứ chẳng ít.
Cô hơi run ngoảnh mặt nhìn sang:
"Chú hỏi ai?"
"Nhóc đấy."
Ngọc My không biết là phúc hay họa, nhưng rất nhanh đã giật tay về khiến kẻ vừa định dở trò với cô bị hẫng thì thảng thốt nhìn lên, hắn định bắt Ngọc My lại nhưng lại bị kẻ ở gần mình níu lấy tay rồi lặng lẽ lắc đầu, "Đừng dây vào bên đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!