Bọn Tuấn Trung ở bên cạnh, nhìn người nằm kia mà không khỏi buồn cười.
Anh ta lại lẩm bẩm:
"Cái mồm làm hại cái thân, anh nghiệp lắm anh Vũ ạ!"
Hoàng Vũ nghe thấy thì nhích người quắc mắt lườm anh ta.
Ngọc My đang băng vết thương thấy Hoàng Vũ động đậy thì ngước mắt lườm anh một cái, Hoàng Vũ liền biết thân biết phận ngồi yên.
Con bé này đáng sợ thật, không vừa ý liền lườm nguýt anh.
Đời này Lê Hoàng Vũ lừ mắt một cái là người khác sợ run người, chứ làm gì có kẻ nào dám trực diện công khai dùng mắt dọa người như vậy đâu?
Ngọc My miễn cưỡng giúp Hoàng Vũ thay áo, cũng tại Hoàng Bách ra mặt nói đỡ chứ không còn lâu cô mới ở lại.
Áo khoác vào người rồi kia rồi, Ngọc My liền lùi người đứng thẳng dậy trước sự ngỡ ngàng của Hoàng Vũ, mắt lạnh đảo nhanh xuống đường giao khuy không cài cúc, cơ bụng phập phồng theo nhịp thở lồ lộ phơi bày rồi lại nhìn cô gái ở trước mặt.
Ngọc My không hiểu ý Hoàng Vũ muốn gì, mà mắt cứ đảo lên đảo xuống rồi lại nhìn mình như vậy thì hỏi luôn:
"Chú lại làm sao nữa, cần gì thì nói.
Cháu không có thần giao cách cảm nên không hiểu được ánh mắt của chú đâu."
"Không đóng cúc áo à?"
Lúc này ba người đàn ông cũng mới thật sự để ý thấy là Ngọc My chỉ giúp Hoàng Vũ mặc áo vào người, còn nguyên hàng cúc thì để bung mở.
Khánh Huy thật thà lên tiếng:
"Ông có tay thì mặc vào đi, hỏi gì nữa."
Anh bị Hoàng Vũ lườm xéo một cái, Tuấn Trung nhanh nhạy đã ngầm đoán biết được tình hình thì nhếch môi cười khẩy.
Ngọc My rời khỏi phòng để lại không gian cho họ nói chuyện.
Hoàng Vũ cáu kỉnh nhìn theo cho đến khi cánh cửa đóng sập lại mới thu mắt về.
Trước mặt anh là sáu con mắt không hề chớp đã dán chặt lên người mình khiến Hoàng Vũ giật mình, cái miệng hư định chửi đã bị Tuấn Trung chặn họng:
"Anh, anh thích cái My à?"
"Mày bị điên à?"
Hoàng Vũ vừa phủ nhận, Hoàng Bách đã chen vào:
"Con bé nó kém anh mười sáu tuổi đấy.
Không được đâu, nó còn bé không biết cái gì đâu, anh đừng có mà tí táy đấy."
"Mười sáu tuổi thì làm sao đâu, thằng Vũ mới bốn mươi thôi, còn trẻ chán mà."
Khánh Huy tỏ ra hiểu chuyện bênh vực.
Hoàng Bách lại nghiêm túc đáp:
"Không, anh Vũ đào hoa lắm, rồi đám ruồi nhặng bâu quanh anh ấy đến phá nát cái bệnh viện này ra à? Bé My nó chưa được làm bác sĩ chính thức đâu, đừng làm ảnh hưởng đến tương lai của nó."
"Cũng phải." Tuấn Trung đồng quan điểm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!