Chương 38: (Vô Đề)

Editor: Endy.

Cửa bị mở ra, An Sênh quay đầu thúc giục Phí Hiên, " Anh chỉnh trang một chút đi.

Anh cũng nói tôi chạy được hoà thượng không chạy được miếu mà."

An Sênh cũng chỉnh trang lại một chút, ôn nhu khuyên Phí Hiên, "Đều ở đây tìm…A." Anh.

Nhưng Phí Hiên không nhúc nhích cũng không trả lời, một lát sau quỳ một gối bên chân cô, để sát vào, cầm tay cô như trước không thả, ôm lấy cổ An Sênh ép xuống.

Cả người An Sênh cương cứng, muốn cự tuyệt, nhưng Phí Hiên lại lặng lẽ nói một câu bên tai cô.

Điều này làm cho động tác của An Sênh dừng lại, nhắm mắt cam chịu anh dán lên người.

Phí Hiên nghiêng đầu hướng về phía trước, nhẹ nhàng hôn lên môi An Sênh.

Anh nói, "Nếu lúc này em để tôi hôn, về sau nếu em không thích, tôi sẽ không cưỡng ép, được không?"

Phí Hiên tính toán theo đuổi An Sênh thật tốt.

An Sênh vốn đối với loại thân mật như vậy thực sự ảo não.

Phí Hiên nói như vậy, cô đương nhiên sẽ đồng ý.

Vì thế, khi Đinh Oánh Khiết mở cửa tiến vào, nhìn hai người đang hôn môi ở đằng kia, người mà lúc bình thường luôn nhàn nhạt Phí Hiên, lại nửa quỳ trên đất, dùng loại tư thế kiền thành, ôm hôn người được gọi là "nguyên bản" kia.

Đinh Oánh Khiết khó có thể khống chế sinh ra ghen tị.

Lúc trước cô ta chỉ mới nghe tên An Sênh, chưa từng gặp qua, khi đó ở trong lòng có bao nhiêu khinh thường, giờ phút này nhìn thái độ của Phí Hiên đối với An Sênh như cái tát trong mặt cô ta.

Cô ta gắt gao nhìn chằm chằm gáy An Sênh, nhìn chung quanh một chút, sau đó cầm lấy một bình hoa trang trí cạnh cửa, giơ lên đập vỡ nát.

Tiếng bình hoa vỡ vụn truyền đến, cuối cùng cắt đứt hai người đang thân thiết kia.

Phí Hiên còn chưa thoả mãn buông An Sênh ra, An Sênh cũng lau môi, nhìn về phía cửa.

"Thực xin lỗi, tôi…tôi…" gương mặt Đinh Oánh Khiết kinh hoảng, chống lại ánh mắt của Phí Hiên, hai tay nhéo tà váy, hơi co rúc bả vai cúi đầu, ngập ngừng nói, "Tôi không phải cố ý…"

An Sênh cùng cô ta không có tiếp xúc gì, cúi đầu nhìn thoáng qua bình hoa, lại nhìn thần sắc của cô ta, liền có chút vi diệu.

Bình hoa đặt ở cửa, lúc Phí Hiên khiêng cô đi ngang qua, cô cũng có ý đồ dùng bình hoa làm "hung khí", nhưng trước cửa có tấm thảm, bình hoa rất dày, nếu rơi xuống đất cũng không nhất định sẽ vỡ.

Còn nữa, đây là loại bình cổ nhỏ, bụng to, tay cầm chắc chắc và lớn, một tay xách bình hoa lên có chút tốn sức lực.

Nhưng hiện tại, cái bình hoa kia lại vỡ nát, hơn nữa những mảnh vỡ lại nằm ngoài tấm thảm… cô gái này…lực cánh tay không sai.

An Sênh lại vừa thấy bộ dạng của cô ta, nhất thời trong lòng thầm khen một tiếng!

Theo lời Đồng Tứ, Phí Hiên tìm một người thế thân, mang theo bên người.

Vừa rồi tại hành lang phân cao thấp với Phí Hiên, cô kêu cô ta đi gọi bảo vệ, cô ta lại giống như tiểu bạch hoa không giúp, đứng ngốc ở phía sau.

Hiện tại xem ra, "thế thân" này sức chiến đấu cũng rất lớn.

Bây giờ, An Sênh lại đang cần sự "giúp đỡ" chiến đấu cường hãn, thấy tình trạng như vậy, lập tức quay đầu hưng phấn mở miệng nói, "Phí Hiên, mau đi xem một chút.

Bình hoa bị vỡ thật đáng sợ, mau nhìn xem cô ấy có bị thương không?"

Phí Hiên lạnh nhạt nhìn Đinh Oánh Khiết đứng ở cửa, nghe lời An Sênh nói, quay đầu hơi nhíu mày nhìn cô, khoé môi giật giật tựa hồ như muốn nói cái gì, cuối cùng lại không nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!