Khoảng hơn mười giờ sáng.
Hứa Chi Hạ quay về chỗ quen thuộc.
Nhưng lần này, cô đi lên tầng sáu, không rẽ trái nữa mà rẽ phải.
Tiêu Dã mở cửa, Hứa Chi Hạ bước vào với dáng vẻ vụng về.
Cửa an ninh đóng lại phát ra một tiếng "cạch", khiến Hứa Chi Hạ không tự chủ được mà run rẩy.
Ở chung với một người đàn ông, không gian kín mít, giờ cô mới cảm thấy lo lắng và sợ hãi.
Cô không khỏi tự hỏi, tại sao anh ta lại làm như vậy?
Tiêu Dã không nói gì, cũng chẳng làm gì, thậm chí anh còn không ở nhà quá lâu.
Anh đặt ba lô của Hứa Chi Hạ xuống, đẩy cửa một căn phòng: "Em ở phòng này, tự dọn dẹp đi."
Hứa Chi Hạ gật đầu.
Tiêu Dã vào phòng của mình.
Hứa Chi Hạ cũng không dám động đậy lung tung, ngồi xuống sofa.
Khi Tiêu Dã đi ra lần nữa, anh đã tắm gội sạch sẽ và thay bộ quần áo khác.
Tóc anh vẫn còn ướt, nhỏ nước, nhưng anh cũng không để ý.
Anh ném chìa khóa về phía Hứa Chi Hạ đang ngồi trên sofa với vẻ mặt lo lắng: "Đây là chìa khóa cửa, ra ngoài nhớ mang theo."
Hứa Chi Hạ hai tay đón lấy chìa khóa, gật đầu.
Tiêu Dã đi đến cửa, giơ tay chỉ: "Bên này là phòng chứa đồ."
Rồi lại chỉ tiếp: "Bên này là bếp."
Cuối cùng: "Bên này là nhà vệ sinh."
Đó là tất cả những gì anh giới thiệu về căn nhà.
Anh bước đến cửa, cúi xuống xỏ giày: "Phòng anh có nhà vệ sinh riêng nên nhà vệ sinh ngoài này em dùng, tự dọn dẹp."
Hứa Chi Hạ gật đầu.
Nhìn thấy anh có vẻ sắp đi, cô đứng lên: "Anh định đi đâu?"
Tiêu Dã cột dây giày: "Xưởng sửa xe."
Anh đứng dậy, móc ra mười đồng, ngập ngừng một lát rồi móc thêm mười đồng nữa, tổng cộng hai mươi đồng, đặt lên cái tủ giày tróc sơn: "Trong nhà không có gì ăn, em tự xuống mua mà ăn."
Nói xong, anh rời khỏi nhà, đóng cửa cái "rầm".
Trong nhà chỉ còn lại Hứa Chi Hạ, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô nhìn quanh một lượt rồi bắt đầu dọn dẹp phòng và nhà vệ sinh.
Chắc lâu rồi không có ai ở, các góc khuất bám đầy bụi bẩn.
Dọn dẹp xong đã hơn bốn giờ chiều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!