Tuy không biết rốt cuộc bọn họ đã gặp phải ảo giác gì, nhưng khi thấy những kẻ dung hợp từng gây ra biết bao chuyện ác cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế này, ai nấy trong hội đều có một cảm giác hả hê khó tả.
" Ai nói không phải." – một người khẽ cười, ánh mắt lóe lên sự khoái trá.
Triệu Văn cũng gật đầu đồng tình, thậm chí trong lòng còn mong loại "Thiên đạo luân hồi" thế này có thể xảy ra nhiều hơn nữa.
Bận rộn cả một đêm, Thời Ngu cuối cùng cũng về tới phòng. Toàn thân cậu rã rời, vừa đặt lưng xuống liền nằm bẹp như cá khô. Vừa rồi ăn no một chút, vậy mà sau nửa đêm bận bịu, năng lượng lại tiêu tán gần hết.
Cậu nhíu mày, thở dài, đưa tay xoa bụng.
May là trong bụng vẫn còn dư lại ít quỷ khí.
Tiểu quái vật ngoan ngoãn cuộn tròn, ngủ say trong bụng. Thời Ngu liếc nhìn cái áo mưa ướt sũng, dơ bẩn vì mưa gió, nhăn mặt ném thẳng vào thùng rác. Tắm rửa sạch sẽ xong, cậu mới thả lỏng, nằm xuống giường. Trong đầu thoáng qua ý nghĩ: "Lúc này chắc hẳn hội đã phát hiện Diêu Xương rồi."
Khác hẳn lần đầu căng thẳng, giờ đây Thời Ngu bình thản hơn nhiều. Ngay cả tâm trạng cũng tốt đến mức sau khi tắm rửa, cậu có thể an tâm ngủ một giấc ngon lành.
Mãi đến tận chiều hôm sau, Thời Ngu mới mơ màng tỉnh lại bởi tiếng chuông điện thoại réo vang.
Ai lại gọi giờ này?
Cậu dụi mắt, nửa tỉnh nửa mơ vươn tay với lấy di động. Trên màn hình hiện rõ tên người gọi: nhân viên quản lý khu mỹ thực của công ty phát sóng trực tiếp.
Thời Ngu ngẩn ra. Hơn nữa, đây lại là người trực tiếp phụ trách cậu.
Theo phản xạ, cậu ấn nhận cuộc gọi. Giọng nói quan tâm của đối phương truyền đến:
"Tiểu Thời à, dạo này có chuyện gì sao? Tôi thấy thời lượng livestream của cậu gần đây ít quá, không đạt yêu cầu đâu."
Thời Ngu chột dạ, liếc nhìn thống kê phát sóng trên màn hình, nhỏ giọng đáp:
"Gần đây tôi hơi bận, nhưng chủ quản yên tâm, hôm nay xong việc rồi. Tôi sẽ không trễ hẹn đâu."
Đầu dây bên kia, Miêu Cô – người phụ trách khu mỹ thực – dịu giọng:
"Vậy thì tốt. Chỉ nhắc cậu một chút, tháng này cần bổ sung thêm thời lượng. Nếu không sẽ không đạt chuẩn."
"Vâng vâng, tôi biết rồi. Hôm nay nhất định tôi sẽ phát bù."
Sau vài câu dặn dò, cuộc gọi kết thúc.
Thời Ngu thở phào, lấy tay che mặt. Cứu mạng, sáng sớm đã căng thẳng thế này rồi sao!
Cậu lẩm bẩm vài câu, bất đắc dĩ bò dậy chuẩn bị rửa mặt. Nghĩ bụng: "Phải nhanh chóng livestream bổ sung thời gian thôi."
Nhưng vừa bước vào toilet, Thời Ngu bỗng đứng sững, mắt mở to nhìn xuống bụng mình.
Khoan đã... đây là gì?
Lúc đầu cậu tưởng mình còn hoa mắt vì mới ngủ dậy. Nhưng nhìn kỹ, bụng dưới nhô hẳn lên, rõ ràng lớn hơn tối qua.
Thời Ngu run run đưa tay đặt lên. Cảm giác mềm mại dưới lớp áo ngủ khiến cậu chợt giật mình hoàn toàn tỉnh táo.
Hôm qua bụng chỉ hơi lồi lên như hai tháng đầu thai kỳ. Thế mà sau một giấc ngủ, trông đã như bốn tháng!
Mặt Thời Ngu trắng bệch. Không lẽ mình ngủ một đêm mà xuyên qua thời gian? Nhưng điện thoại vẫn hiện ngày 23, rõ ràng không hề nhảy ngày.
Cậu hoảng hốt chạy đi lấy thước đo. So với trước, vòng bụng lớn thêm gần một nắm tay.
Điều làm cậu đau đầu hơn cả là trước đây mặc quần áo bình thường không ai nhận ra. Giờ thì... chỉ cần khoác áo ngủ cũng thấy rõ độ cong.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!