"Đại thần này vốn không xem stream hằng ngày đâu. Chỉ hay xuất hiện trong khu trò chơi thôi. Vào ném quà rồi đi cũng bình thường mà."
Thời Ngu: ...
Nhưng nếu không xem stream, vậy tại sao lại ném cho cậu nhiều tiền thế chứ?
Còn cái tên "Đại thần"... nghe quen quen? Vì nguyên tác không miêu tả nhiều về tài khoản game của Hàn Sở Dập nên nhất thời Thời Ngu không nhớ ra, chỉ nghĩ đơn giản đó là một fan khách vãng lai.
Bình luận tràn ngập, ai cũng bàn tán.
Thẩm Ngôn vốn biết tài khoản kia là của Hàn Sở Dập. Ngay khi thấy cậu ta ném cả chồng du thuyền, anh đã hơi nhíu mày, nhận ra đối phương đã phát hiện ra mình.
Quả nhiên, sau khi anh rời phòng stream, trên đường trở về, Hàn Sở Dập đã xông thẳng vào đại sảnh. Không buồn thông báo, cậu ta ném phịch túi đồ xuống.
Thẩm Ngôn ngẩng đầu nhìn, liền nghe cậu ta cười lạnh:
"Đừng có giả vờ nữa. Nếu hôm nay tôi không hứng chí tra thử, thì còn chẳng biết bác sĩ Thẩm đường đường chính chính lại lén dùng nick phụ."
Tên ngụy quân tử này không biết đã lén quan sát Thời Ngu từ bao lâu. Ngoài mặt thì bình thản, tử tế, nhưng trong bóng tối lại dốc cả đống tiền donate, ai biết cất giấu ý đồ gì?
Hàn Sở Dập nhìn khuôn mặt điềm tĩnh của anh, càng thấy châm chọc.
Thẩm Ngôn liếc qua:
"Tôi không cần thiết phải giải thích cho cậu."
Anh vốn dĩ đã chẳng ưa gì Hàn Sở Dập, giờ lại càng không muốn phí lời. Dù lý do thật sự chỉ là giọng của Thời Ngu giúp anh dễ ngủ hơn, anh cũng chẳng buồn nói.
Hàn Sở Dập bật cười lạnh. Tốt, không muốn nói thì khỏi. Đúng là bộ mặt giả thánh hiền, ngoài mặt một kiểu, trong lòng lại chú ý từng li từng tí.
Cậu ta định nói thêm, nhưng Thẩm Ngôn thản nhiên ngắt lời:
"Nếu cậu định tố cáo với Thời Ngu cái tài khoản kia là tôi, cứ làm. Nhưng đừng quên, tài khoản của cậu cũng khó giữ."
"Thử nghĩ xem, so với tôi, chẳng phải cậu còn bị cậu ấy ghét hơn sao?"
Quả nhiên, câu nói này khiến Hàn Sở Dập nghẹn họng. Cậu ta hằm hằm, mặt đen lại, nhưng đành nuốt xuống.
Cách đó không xa, Phó Nam Nghiêu vừa đi trị liệu về, thấy túi đồ bị ném dưới đất. Anh ta không hỏi, chỉ nhìn Thẩm Ngôn một cái.
Thẩm Ngôn cúi xuống nhặt túi, đặt lên ghế:
"Đội trưởng yên tâm, không có chuyện gì. Chỉ cãi nhau vài câu thôi."
Phó Nam Nghiêu từ trước đến nay chẳng bận tâm mấy chuyện này. Anh ta gật đầu, thu lại ánh mắt.
Còn bên kia, Thời Ngu thì lại bất ngờ nhận được một khoản donate khổng lồ. Có lẽ do trước đó đã trải qua mấy lần bị donate bất ngờ, lần này cậu cũng không quá căng thẳng.
Dù sao tiền tới thì cứ nhận. Nếu có nhầm lẫn thì trả lại sau. Nghĩ vậy, cậu lắc đầu, không để tâm thêm.
Nhưng chẳng bao lâu, bình luận lại dồn dập:
"Ơ? Phòng stream của Ngư Bảo trước kia hình như không có cái này?"
"Cái thùng gì đấy? Mới mua về à?"
"Hửm?" Thời Ngu nghi hoặc.
Cậu nhìn theo hướng bình luận chỉ, rồi mới nhận ra. À, ra là cái rương đặt trong phòng khách.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!