Chương 22: Robot chẩn đoán kỳ quái

Cậu ta nhíu mày, cúi đầu trả lời một câu, không nhận ra rằng... bên cạnh, Thời Ngu cũng nhìn thấy hết.

Do góc độ thuận lợi, Thời Ngu thậm chí còn thấy rõ toàn bộ cuộc đối thoại.

Ừm... quả nhiên là đang điều tra vì chuyện tối qua. Nhưng "người đàn ông giày cao gót" đã biến mất, còn gì để điều tra nữa?

Ánh mắt Thời Ngu không tự chủ mà liếc sang thiết bị trong tay Hàn Sở Dập.

Thứ đó từ khi mang vào đến giờ vẫn yên tĩnh, không có phản ứng gì. Cậu từng thấy người của Hiệp hội Dị Năng dùng qua, nếu phát hiện hơi thở của quỷ dị sẽ lập tức cảnh báo. Nhưng hiện tại nó lại chẳng khác gì một cục sắt bình thường.

Lông mày Thời Ngu khẽ giãn, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.

Hàn Sở Dập vốn còn định nấn ná một chút, nhưng bị bên Hiệp hội liên tục thúc giục, cậu ta đành phải đứng dậy.

"Được rồi, tôi đi trước."

"Nếu có chuyện gì thì nhắn tin cho tôi."

"À, còn nữa..."

Khi bước ra cửa, cậu ta bỗng dừng lại, quay đầu dặn thêm:

"Dạo này bên ngoài không an toàn, cố gắng ít ra ngoài thôi."

Ai mà biết con quỷ cấp SSS kia sẽ xuất hiện lại lúc nào.

Thời Ngu kinh ngạc nhìn cậu ta, không ngờ Hàn Sở Dập lại nhắc nhở mình điều này. Cậu gật đầu:

"Biết rồi, cảm ơn."

Mãi đến khi Hàn Sở Dập bước vào thang máy, nhíu mày xoay người rời đi, Thời Ngu mới đóng cửa. Trong lòng cậu thầm nghĩ: người này tuy ngạo mạn, nhưng hình như cũng không khó chịu như mình tưởng.

Nhưng việc quan trọng nhất lúc này vẫn là chuyện "người đàn ông giày cao gót".

Cậu lại quay mắt về phía toilet:

Đồ vật đâu rồi?

Thật sự biến mất vô duyên vô cớ sao?

Sao bên cạnh cậu lại dính nhiều chuyện quỷ dị đến thế?

Thời Ngu đứng nhìn thùng rác rất lâu mà không có kết quả, đành bỏ qua. Cậu không hề nhận ra, bụng dưới của mình khẽ giật một cái, như thể chột dạ vậy...

Hàn Sở Dập dặn dò xong liền rời khỏi khu dân cư.

Trên đường, thiết bị dò quét cũng im lìm, rõ ràng ở giao lộ này chẳng có chút hơi thở quỷ dị nào. Vừa định rẽ sang điểm khác mà Triệu Văn nhắc, cậu ta lại nhìn thấy một chiếc xe nhỏ chuyên chở robot y tế chạy tới.

Đây là loại xe của công ty chuyên vận chuyển robot chữa bệnh, thường chỉ đến nếu có người đặt trước.

Hàn Sở Dập quay đầu nhìn theo, hơi khó hiểu.

Ai lại rảnh rỗi mà đặt cái loại robot trí tuệ thấp kém đó?

Nghĩ vậy, cậu ta buồn cười, tiện tay chụp một tấm, chuẩn bị đăng vòng bạn bè. Nhưng vừa mới thêm lại Thời Ngu hôm nay, tay cậu ta liền gửi thẳng cho cậu.

—— "Đoán xem tôi vừa xuống lầu thì gặp gì?"

Thời Ngu thuận miệng trả lời:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!