Cả buổi tối, Cao Hạnh Hạnh cứ như đang lơ lửng trên mây. Về đến nhà, cô tắm rửa rồi lấy chai nước hoa từ trong túi ra.
Cô rút que hương ra, xịt một chút rồi cắm lại vào máy khuếch tán hương.
Mùi trầm hương nhè nhẹ tỏa ra, chậm rãi lan khắp phòng khiến tâm trạng cô cũng dịu lại.
Cô chui vào chăn nằm xuống giường. Bình thường giờ này cô sẽ chơi điện thoại một lúc, nhưng hôm nay lại chẳng có tâm trí nào cả.
Cô nhắm mắt lại, vẫn còn đang dư âm câu nói đó:
— Vậy thì đi theo anh.
Một câu nói rất mập mờ.
Cao Hạnh Hạnh không biết liệu có phải mình thực sự đã "thả thính" thành công, đúng lúc không khí vừa đủ nên anh ấy mới buông ra câu đó không.
Chỉ là, cái mập mờ đó đến đây thì dừng lại, không có tiếp diễn gì cả.
Đột nhiên Cao Hạnh Hạnh trợn mắt tỉnh dậy, mặt mũi như sắp khóc:
— Hoa của mình… quên mất tiêu rồi!
Lục Trạch Ngôn hành động rất nhanh, ngay hôm sau Cao Hạnh Hạnh đã nhận được thông báo: cô được điều sang theo dự án của Tập đoàn Lục thị.
Tuần sau phải đi công tác ở Bắc Đô, còn kèm luôn kỳ nghỉ Quốc Khánh, không được nghỉ ngày nào.
Không khác gì bị bóc lột không thương tiếc. Cao Hạnh Hạnh gọi điện về nhà, nói kỳ nghỉ phải tăng ca.
Tối thứ sáu cô về nhà sớm, mở trang web mua sắm lên, định mua vài bộ đồ mới. Vừa thêm vào giỏ hàng mới nhớ: lúc hàng về thì cô đã ở Bắc Đô mất rồi.
Xem giờ, Cao Hạnh Hạnh nhắn tin cho Trình Di Khả.
Cao Hạnh Hạnh: [Cậu hôm nay còn tăng ca không?]
Tin nhắn bên kia trả lời rất nhanh.
Trình Di Khả: [Hôm nay công ty bao đi bar chơi đó.]
Cao Hạnh Hạnh: [Cậu làm việc mà ai cũng ghen tị luôn á, uống ít thôi, mai tụi mình đi dạo phố.]
Trình Di Khả: [Ok.]
Là cuối tuần nên Cao Hạnh Hạnh cày điện thoại đến gần một giờ mà Trình Di Khả vẫn chưa về.
Cao Hạnh Hạnh: [Sao cậu chưa về nữa?]
Trình Di Khả: [Đánh nhau rồi, đang ở đồn cảnh sát.]
Cao Hạnh Hạnh lập tức tỉnh ngủ, bật dậy ngay:
Cao Hạnh Hạnh: [Đồn cảnh sát nào? Cậu có bị thương không? Tớ qua ngay!]
Trình Di Khả: [Không phải tớ đánh nhau, là sếp tớ đánh.]
Trình Di Khả: [Tớ không sao, chỉ làm bản tường trình thôi, cậu không cần qua.]
Trình Di Khả: [Bộ phận pháp lý của công ty tới cả rồi, không sao đâu.]
Lúc này Cao Hạnh Hạnh mới yên tâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!