Chương 44: (Vô Đề)

Sau nhiều năm luyện tập với súng thật.

Thính giác, thị giác, và khả năng phản ứng của Thi Cảnh đều vượt xa người thường.

Khi kẻ địch giương súng, anh thậm chí có thể dựa vào phản xạ có điều kiện để né tránh trước.

Vì vậy, cái tát của Tiết Nhất Nhất trong mắt Thi Cảnh cũng gần như được nhấn "nút quay chậm".

Nhưng anh lại để cô tát.

Kể cả tối qua cũng vậy.

Để cô tát.

Biết cô vừa xấu hổ vừa bối rối, lại chẳng vui vẻ gì.

Nhưng đã muốn cô thì những chiêu trò vùng vẫy của cô anh cũng sẵn sàng chịu đựng.

Huống chi, con gái thì sức được bao nhiêu.

Coi như là tình thú.

Lúc này, trong đầu Thi Cảnh còn lướt qua một câu nói của Dương Khiêm Hòa.

— Gió tát qua cũng thơm.

Nghĩ đến đây, Thi Cảnh cúi mắt xuống, lưỡi đẩy khóe miệng, từ lồng ngực phát ra một tiếng cười khẩy.

Không ngờ tiếng cười này rơi vào mắt Tiết Nhất Nhất lại khiến cô lạnh sống lưng.

Cái tát đó cô đã dùng sức, bây giờ ngón tay còn hơi tê đau.

Cô nhìn chằm chằm vào tay người đàn ông, sợ rằng giây tiếp theo bàn tay mạnh mẽ đó sẽ bóp cổ cô, cắt đứt hơi thở của cô.

Anh ta không phải là người không làm được những chuyện như vậy.

Nhưng bàn tay đó mấy giây rồi vẫn không động đậy.

Điều này cho Tiết Nhất Nhất một chút thời gian để suy nghĩ.

Cô tự mình bình tĩnh lại, tự mình nghĩ cách đối phó.

Cái tát đã giáng xuống.

Người cũng đã đắc tội.

Chỉ có thể tạm thời chuyển mâu thuẫn sang nơi khác…

Ngay lúc Thi Cảnh ngước mắt lên, khóe mắt Tiết Nhất Nhất lăn ra những giọt nước mắt to như hạt đậu.

Gel giảm mụn mờ thâm ACTIDEM Derma

Cô đáng thương ra hiệu: "Chú là chú của cháu, là bậc trưởng bối của cháu, sao chú có thể như vậy? Nếu người khác biết…"

Chưa đợi Tiết Nhất Nhất ra hiệu xong Thi Cảnh đã mở miệng: "Em họ gì? Tôi họ gì?"

Đây không phải là vấn đề họ gì.

Tiết Nhất Nhất ra hiệu: "Mọi người đều biết chúng ta là chú cháu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!