Văn Hổ buông người đó ra.
Người đó hai tay nắm chặt cổ áo, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.
Hách Gia Âm tiến lên một bước, tư duy rõ ràng, lời nói ngắn gọn: "Vũ khí chi viện đã bị nổ tung, tạm thời không liên lạc được với Thi Cảnh, bây giờ, phương án ứng phó của các anh là gì?"
Người đó nghi ngờ nhìn Hách Gia Âm, không mở miệng.
Văn Hổ đanh thép nói: "Đây là vợ của Nhị gia! Cô ấy hỏi gì, cậu trả lời nấy!"
Ánh mắt người nọ hơi sững lại, định thần lại rồi mới ấp úng trả lời: "Chắc là chuẩn… chuẩn bị vận chuyển lại, cụ thể tôi không rõ, cũng đang muốn hỏi anh Hổ có cách nào liên lạc với Nhị gia không."
Hách Gia Âm gọi Văn Hổ sang một bên: "Tôi muốn biết tình hình cụ thể."
Văn Hổ không nhiều lời, sau vài thao tác liền kết nối một cuộc gọi video.
Tình hình hiện tại là toàn bộ xe chi viện vũ khí sau khi vào khu vực chiến sự phía bắc đã bị đạn lạc bắn trúng, toàn bộ bị phá hủy. Tín hiệu khu vực phía bắc đều bị gián đoạn trên diện rộng, không liên lạc được với Thi Cảnh. Lô vũ khí chi viện mới chuẩn bị xong sau khi xếp lên xe, vừa mới lên đường, dự kiến nhanh nhất cũng phải chiều mai mới đến nơi.
Hách Gia Âm nhìn vào chiếc máy tính bảng trên tay, trên đó là bản đồ YO.
Cô không nói một lời.
Người ở đầu dây bên kia vốn đã sứt đầu mẻ trán, còn phải báo cáo những chuyện này với một cô gái nhỏ, báo cáo xong lại không có phản hồi, không khỏi lộ vẻ bực dọc.
Lại bị ánh mắt của Văn Hổ ép cho nuốt ngược vào trong.
Im lặng khoảng mười giây.
Hách Gia Âm không ngẩng đầu, cất tiếng: "Đã thử dùng điện thoại vệ tinh chưa?"
Người ở đầu dây bên kia trả lời: "Tín hiệu vệ tinh bị chặn rồi."
Hách Gia Âm ngẩng đầu, nhìn người trong cuộc gọi video: "Chuẩn bị thêm một lô vũ khí chi viện cùng quy cách, dùng máy bay vận chuyển qua đó."
Người trong cuộc gọi video không nhịn được, cười khẩy một tiếng: "Máy bay không thể vào khu vực chiến sự."
Hách Gia Âm: "Trực thăng cứu hộ thì có thể."
Trực thăng cứu hộ của Liên Hợp Quốc được cấp phép, không bị quân chính phủ và quân nổi dậy tấn công, trong lãnh thổ YO chỉ có ba chiếc.
Đầu dây bên kia: "Chúng tôi đâu có—"
"Có!" Hách Gia Âm ngắt lời, nhìn vào bản đồ trên máy tính bảng, đã tính toán xong thời gian, "Khoảng hai tiếng rưỡi có thể đến chỗ anh, anh chỉ cần trả lời tôi, trong thời gian này anh có thể chuẩn bị xong một lô vũ khí chi viện cùng quy cách hay không?"
Người nọ kinh ngạc, kinh ngạc vì không biết trực thăng cứu hộ từ đâu ra, cũng kinh ngạc trước khí thế của cô gái trẻ này.
Nhất thời im lặng.
Hách Gia Âm ngước mắt, phá vỡ sự im lặng: "Được? Hay là không được?"
Nước hoa Bodymist
Người ở đầu dây bên kia trở nên nghiêm túc, không còn vẻ coi thường cô gái nhỏ nữa: "Được!"
Hách Gia Âm: "Tiến hành bí mật."
Người ở đầu dây bên kia: "Vâng!"
Người đó lại hỏi: "Còn xe vận chuyển đã xuất phát có cần cho tạm dừng không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!