Chương 10: (Vô Đề)

Lời của Triệu Lão Tam vừa dứt, Thi Cảnh ngước mắt lên.

Ánh nhìn lạnh lẽo còn đáng sợ hơn cả câu "tháo cằm" lúc nãy.

Nhưng Triệu Lão Tam cũng không phải kẻ dễ bị dọa.

Không khí trên bàn trở nên vi diệu.

Người phụ nữ thấy tình hình, nũng nịu chuyển hướng căng thẳng: "Thiếu gia Triệu, anh không được nhìn người khác đâu~"

Triệu Lão Tam cũng cưng chiều đáp lại: "Chỉ nhìn em thôi, được chưa?"

Kỷ Chiêu Minh đứng bên trái Thi Cảnh, tay tùy ý cầm ly rượu trong suốt, đánh giá cô gái bên quầy bar.

Ban đầu anh ta cho rằng Thi Cảnh chỉ là không hài lòng với Uông Minh Hoa nên tùy tiện mang một người đến để chọc tức nhưng bây giờ xem ra cô gái đó cũng có sức nặng nhất định.

Kỷ Chiêu Minh đặt cổ tay lên vai Thi Cảnh, hỏi: "Thi Nhị, cô bé đó cậu quen ở đâu vậy?"

Thi Cảnh gập những lá bài trên tay lại nhét vào lòng bàn tay: "Sao?"

Kỷ Chiêu Minh cười đầy ẩn ý: "Đừng nói với tôi là cậu đổi khẩu vị rồi nhé?"

Thi Cảnh ngẩng đầu, đường viền hàm sắc cạnh, giọng điệu bông đùa: "Khẩu vị của tôi là gì?"

Kỷ Chiêu Minh nói nhỏ: "Cậu không hài lòng với đại tiểu thư Uông à?"

Thi Cảnh hơi nhướng mày, không tỏ ý kiến.

Kỷ Chiêu Minh: "Cho nên… tùy tiện tìm một cô bé?"

Đây là lời giải thích hợp lý nhất mà Kỷ Chiêu Minh có thể nghĩ ra.

Thi Cảnh ném những lá bài trên tay: "Không phải tùy tiện."

Anh ta liếc nhìn Tiết Nhất Nhất, hào phóng nói cho mọi người biết tên cô: "Tiết Nhất Nhất."

Trên bàn im lặng một lúc, có người nghĩ ra điều gì đó buột miệng: "Vậy không phải là con riêng của anh cả cậu sao…"

Người đó nhận ra không ổn, sửa lại: "Thì ra là cháu gái của Nhị gia."

Thi Cảnh cảm thấy chói tai: "Cô ấy họ Tiết, tôi họ Thi, cô ấy có quan hệ quái gì với tôi?"

Lời này lọt vào tai mọi người lại là điều bình thường, dù sao thì ai lại muốn thừa nhận thân phận con riêng trong gia tộc?

Một ván mới lại bắt đầu.

Lượt chia bài cuối cùng, người ngồi đối diện Thi Cảnh gõ gõ bàn, mở lời: "Hay ván này chúng ta cược thứ khác đi?"

Tưởng có trò vui mới, mọi người "rửa tai lắng nghe".

Shopee sale đỉnh nóc 25/9

Người đó nói: "Tôi có một kho hàng toàn vật tư y tế, hôm nay ai thua thì tìm đường giúp tôi xử lý số hàng đó nhé?"

Mọi người nghe vậy cười một tiếng, không ai đáp lời.

Đây là sân nhà của Kỷ Chiêu Minh, tự nhiên anh ta phải ra mặt chủ trì: "Đỗ tổng, chúng tôi làm gì có mối quan hệ như cậu, chỗ vật tư đó vẫn nên để cậu tự xoay xở thì hơn!"

Đỗ Duy nhắc chuyện này cũng không tự tin, hoàn toàn là không còn cách nào khác, nhân lúc mọi người đang cao hứng trên bàn cược, nghĩ rằng biết đâu được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!