Đấu đoàn đội kết thúc, sau khi sân đấu đóng kín bên chủ sự vốn nên lập tức tuyên bố thứ tự, nhưng hiện tại nửa giờ đi qua, màn hình lơ lửng trên không trung còn không hề có động tĩnh, chỉ có quảng cáo thương hiệu tài trợ không ngừng lăn lộn. Mở rộng tầm mắt là người xem vẫn chưa kháng nghị hoặc rời đi, mà là tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ thảo luận trận đấu kinh tâm động phách kia.
Hai cơ giáp siêu năng ngang trời xuất thế, tuy rằng còn chưa có được quá nhiều kỹ năng truyền thừa, phối hợp nhau thì lực sát thương lại có thể so với Đế Thần. Dị năng của Lâm Đức Hiên là giam cầm, lúc một mình tác chiến nhiều lắm là ảnh hưởng đến địch nhân phạm vi trăm mét, đổi thành cơ giáp siêu năng thì uy lực lại thật lớn, đủ để đông lại một mảnh tinh vực. Mà dị năng kim hệ của Lâm Đức Hiên thiên về tiến công, hai người kết hợp lại quả thực là tuyệt sát trận không thể phá giải.
Khó trách Lâm gia nguyện ý rời khỏi Cơ gia chuyển sang Tống gia, chính là bởi vì hai cơ giáp siêu năng này! Những người vốn còn cảm thấy Lâm Đức Hải đầu óc nước vào lúc này cái gì cũng đã hiểu rõ sôi nổi cảm thán: "Mẹ, Lâm gia quả thực vận khí nghịch thiên, thế mà lại ôm được cái đùi vàng to như Tống gia chủ. Chỉ tiếc Cơ lão gia tử nhìn nhầm, chỗ tốt tới tay không còn, còn kết tử thù."
"Nhanh đi xem web của Tống gia chủ, cậu ta nói muốn giúp một người bình thường tiến hóa thành đặc chủng nhân." Trong lúc rảnh rỗi, mọi người sôi nổi đi lướt web, sau đó liền nhìn thấy tin tức đoạt ánh mắt người khác này.
"Điều đó không có khả năng! Thực lực cao thấp là do gien quyết định, y thuật của Tống gia chủ có lợi hại nữa cũng không có khả năng khiến người thường biến thành đặc chủng nhân, trừ khi cậu ta tổ hợp lại gien của người nọ. Nhưng kỹ thuật tổ hợp lại gien đã bị xem là khoa học ma quỷ mà bị toàn tinh hệ cấm cửa, nếu tiếp tục điều chỉnh gien, nhân loại sẽ bùng nổ chứng hỏng gien quy mô lớn, ngay cả người thường cũng không thể tránh được.
Gien của chúng ta liên tiếp tổ hợp lại trong mấy ngàn năm đã yếu ớt như thế, động tới nữa chính là hủy diệt. Tô Thiến Hoa tiến sĩ từng tiên đoán, kỷ nguyên diệt thế lần thứ hai ập đến là do lạm dụng kỹ thuật tổ hợp lại gien. Nếu Tống gia chủ thật sự làm như vậy chính là vi phạm "pháp luật nhân loại an toàn tiến hóa", phải tử hình tại chỗ!" Một vị y học gia lòng đầy căm phẫn trách cứ.
"Tôi cảm thấy Tống gia chủ không ngốc như vậy. Tuy rằng cậu ta thực cuồng, nhưng cậu ta có vốn liếng để cuồng ngạo, mấy người cẩn thận ngẫm lại, một đường đi tới, cậu ta quả thực đem tất cả mọi người đùa giỡn đến xoay vòng vòng, bao gồm Cơ tướng quân, năm đại thế gia, quân bộ, học viện đế quốc, cậu ta du tẩu giữa nhiều thế lực khổng lồ như vậy, cuối cùng lại từ một người bình thường bừa bãi vô danh trở thành sự tồn tại mơ hồ vượt qua cả năm đại thế gia, năng lực và chỉ số thông minh của cậu ta tuyệt đối là tiêu chuẩn đứng đầu. Tôi sẽ chờ xem cậu ta thực hiện giấc mộng của bạn fan này như thế nào." Người nói lời này là thật lòng thật dạ tán dương Tống gia chủ, nhưng cũng giấu diếm vài phần tư tâm. Nếu Tống gia chủ thật sự có thể khiến người thường trở thành dị năng giả thậm chí đặc chủng nhân, vậy truy phủng cậu tuyệt đối không sai được. Lỡ như ngày nào đó tâm tình cậu tốt, cũng cho mình một cơ hội tròn mộng thì sao?
Người nghĩ vậy còn có rất nhiều, trang web vốn nhao nhao ồn ào an tĩnh lại. Dù không nói lời hay về Tống gia chủ, thời gian này cũng không ai dám phun loạn, chỉ sợ cuối cùng bị đánh mặt. Lại nói, tinh hệ Phi Mã có ít nhất ttám chín mươi phần trăm số người từng bị Tống gia chủ đánh mặt, cái gì phế vật, ngu xuẩn, đê tiện, mấy bình luận từng xuất hiện từ ngữ cùng loại hiện tại xóa hết không còn một mảnh, chỉ sợ bị lực lượng fan mới xuất hiện của Tống gia chủ đào ra quất xác.
Số fan của Tống gia chủ dùng một câu tinh quang rạng rỡ để hình dung cũng không đủ, cao tầng quân bộ, nghị viên quốc hội, tám ngôi sao sáng vừa mới trở về, mỗi một người lôi ra đều có thể chói mù mắt người, mà những người này lại có được lượng fan khổng lồ, hiện tại như ong vỡ tổ tràn vào, ngắn ngủn hai giờ liền từ một hai trăm triệu đạt tới ngàn triệu, hiện nay còn đang cấp tốc tăng lên.
Internet cũng hợp thời đổi mới bảng nhân vật có lực ảnh hưởng nhất năm nay, Tống gia chủ đã từng ngay cả tư cách lên bảng cũng không có trực tiếp vượt qua gia chủ năm đại thế gia, xếp ở vị trí thứ nhất, lời bình đầu não đưa ra là —— cậu mang đến kỹ thuật cải tạo cơ giáp hoàn toàn mới, phá được bệnh nan y hỏng gien đáng sợ nhất thế kỷ, dị năng của cậu có lẽ liên quan tới từ trường, cậu xuất hiện đánh vỡ thế lực cân bằng hiện có, cũng tạo thành ảnh hưởng sâu xa với cục diện chính trị đế quốc, xếp hạng nhất là danh xứng với thực.
Một giải đấu đánh ra uy danh Tống gia, cũng thành lập địa vị siêu nhiên của Tống gia chủ. Phàn Triệu vừa lật xem trang web không ngừng đổi mới tin tức, vừa lắc đầu cảm thán, "Mấy tin nóng xếp trong top 10 đều có quốc vương đại nhân. Thần nhân chính là thần nhân, bất luận bị vây ở niên đại nào đều có thể hô phong hoán vũ, chúng ta chỉ có thể nhìn lên thôi!"
Trong lòng Cơ Trường Dạ tràn đầy kiêu ngạo, lại bất luận như thế nào cũng không cao hứng nổi. Hắn phát hiện Lưu Côn Ngô chờ đợi dưới sân đang ngẩng đầu chăm chú nhìn thiếu niên, sau đó giơ nắm tay lên làm động tác đụng tay, lại đặt ngón áp út đeo nhẫn lên bên môi hôn. Bằng nhãn lực vượt xa người thường, hắn phát hiện chiếc nhẫn kia điêu khắc bỉ ngạn hoa và bò cạp nhỏ, không hề nghi ngờ, đó là tín vật của quốc vương đại nhân.
Đáng chết, Lưu Côn Ngô là có ý gì? Thổ lộ hay là khiêu khích? Trong nháy mắt Cơ Trường Dạ giận tới cực điểm, rồi lại hoảng sợ bất an phát hiện, thiếu niên cũng giơ nắm tay lên đụng vào thủy tinh, trên ngón tay cái cũng đeo chiếc nhẫn giống vậy. Hắn rốt cuộc không thể nhẫn nại, ở trước mặt thế gia đệ tử kéo người yêu đi, khóa ở trong phòng vệ sinh.
"Tướng quân, anh muốn làm gì?" Nhìn cổ tay đỏ một vòng, đầu óc Hữu Xu có chút không rõ.
"Không phải em muốn đầu gối của anh sao? Hiện tại liền cho em." Cơ Trường Dạ quỳ một gối, mang trên mặt biểu tình cười như không cười.
"Không không không, anh nhanh…" Hữu Xu bối rối lắc đầu, lại thấy chủ tử hai ba cái cởi bỏ dây lưng mình, lột quần mình, ngậm bộ phận yếu ớt nhất của mình.
"A, hưm, anh, anh đang làm gì đó?" Cậu lập tức mềm nhũn thắt lưng, đầu gối cũng bởi vì khoái cảm mãnh liệt đến mà lạnh run, để đề phòng té lăn trên đất, chỉ có thể gắt gao chống bồn cầu sau lưng.
"Nơi này của em là màu phấn hồng, anh đã sớm biết." Cơ Trường Dạ vừa phun ra nuốt vào vừa khàn giọng cười nhẹ. Khối thân thể này đến tột cùng có bao nhiêu mê người, hắn đã sớm hiểu biết đến nhất thanh nhị sở. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve túi túi mềm mại của thiếu niên, mê say lắng nghe cậu khêu gợi rên rỉ, đầu ngón tay mượn nước bọt trơn trượt chậm rãi tiến vào nơi nào đó chật hẹp ấm áp.
Hữu Xu dưới sự giáp kích trước sau triệt để ngồi tê liệt, hai chân trắng dài bị chủ tử nâng lên, đặt ở trên vai, quần đã sớm bị rút đi, lung tung cuộn thành một nùi đặt ở trên két nước.
"Đừng động tới chỗ đó của em." Cảm giác được điểm nào đó bị hung hăng đâm chọt vài cái, cậu kêu rên phát tiết, chất lỏng sềnh sệch từ khóe miệng chủ tử chảy ra, lại chậm rãi trượt tới hầu kết, khiến hắn nhìn qua vô cùng gợi cảm.
Hữu Xu xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, chỗ mới vừa mềm nhũn lại bắt đầu sưng tấy. Cơ Trường Dạ đem bạch trọc phun ra lòng bàn tay trái, vừa dùng tay phải cởi bỏ dây lưng vừa khàn giọng cười nhẹ, "Nhanh như vậy liền cứng, xem ra em rất thích anh hầu hạ." Quần quân trang rơi xuống, lộ ra cự vật dâng trào, hắn qua loa vẽ loạn bạch trọc một lần, cắn răng nói, "Thân mến, hôm nay anh nhất định phải chiếm hữu em, nếu không anh sẽ bị cảm giác sợ hãi sắp mất đi em tra tấn đến nổi điên.
Em nguyện ý không?"
Hữu Xu đang muốn gật đầu, môi lại bị chủ tử hung hăng ngăn chặn trăn trở mút vào. Được rồi, hắn căn bản không cần đáp án, chỉ là tuyên cáo mà thôi.
Vật cứng thật lớn từng chút một chen vào thân thể, đau đớn bị đâm thủng và thỏa mãn có được nhau đan chéo thành dục vọng càng thêm tăng vọt. Hai người gắt gao ôm nhau liều chết triền miên. Cơ Trường Dạ một bàn tay nâng cánh mông mượt mà của thiếu niên, một bàn tay mở bắp đùi thon dài của cậu, vào càng sâu. Hắn khi thì mềm nhẹ thong thả, khi thì sấm chớp mưa rền, hận không thể chết ở trong cơ thể thiếu niên.
Hữu Xu bị đâm đến lắc lư trước sau, mái tóc ướt mồ hôi dính từng lọn từng lọn trên má, nhìn qua thủy nộn sáng rõ, càng thêm mê người. Sợ hãi bị người ngoài nghe thấy, cậu chỉ rên rỉ vài cái liền che miệng lại yên lặng nhẫn nại, làn da bởi vì khoái cảm quá mức dày đặc mà phiếm ra ửng hồng.
Cơ Trường Dạ yêu chết bộ dạng hiện tại của cậu, nội liễm rồi lại nhiệt liệt, trong xinh đẹp lộ ra hồn nhiên, nhìn qua rõ ràng yếu ớt như vậy, lại giấu diếm lực lượng cường đại khó có thể tưởng tượng. Ôm lấy cậu tựa như ôm lấy toàn bộ vũ trụ, rốt cuộc không cần bất luận xa cầu gì.
"Hữu Xu, anh yêu em!" Hắn một lần lại một lần hôn cậu, một lần lại một lần thổ lộ, trong sự đáp lại chân thành tha thiết của thiếu niên mà đạt tới cao trào.
Hữu Xu cũng kêu rên hai tiếng tiết ra, hai cái chân dài gấp ở bên hông, khi buông xuống đau nhức vô cùng. Tay chân cậu như nhũn ra, tùy ý chủ tử hỗ trợ thanh lý chất nhầy trong cơ thể, lại mặc quần áo, lúc này mới bước cao bước thấp đi ra khỏi phòng.
+++++
"Lưu Côn Ngô, kết quả trận đấu có chưa?" Nhìn thấy người nào đó dựa nghiêng bên bồn rửa tay, bên tai Hữu Xu đỏ lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!