Chương 16: Huyện Tam Hà

Gói gém đồ đạc và lên đường!!!

Lạc Tuyết cầm tay nải toan bước ra khỏi phòng nhưng liền khựng lại, như chợt nhớ ra điều gì đó, Lạc Tuyết mở cửa hi hí ra lén lút nhìn trước nhìn sau như chính mình đang làm điều gì xấu xa vậy. Thấy không có ai, Lạc Tuyết mới thở phào nhẹ nhõm mở cửa phòng và bước ra.

" Đi thôi Tuyết nhi "

- Vũ Phong sau khi thanh toán tiền phòng đi tới xách tay nải cho Lạc Tuyết.

" Vâng ~ "

" Lạc Tuyết cô nương ~ Nàng đi đâu vậy

~~ "

Giọng nói nào đó vang lên khiến mặt Vũ Phong vạch ra mấy cái vạch đen. Lạc Tuyết khóc như mưa trong lòng ~ Nàng đã tạo nên nghiệp chướng gì ah T_______T

~" Ách. Ta cùng sư phụ đi tới huyện Tam Hà ah ~ "

" Hay quá ta cũng tới đó! Nàng cho ta theo với ~ "

- Lập Khiêm vui mừng khi biết Lạc Tuyết đi chung đường với mình.

" Ách... Ta và sư phụ chĩ có 2 con ngựa thôi "

" Ta có thể đi bộ "

" Ta với sư phụ đi nhanh lắm"

" Vậy ta mua ngựa"

" Ta và sư phụ chĩ quen đi 2 người thôi "

" Ta sẽ không làm phiền hai người "

".............."

Mặc cho Lạc Tuyết nhà ta có từ chối cỡ nào Lập Khiêm vẫn không hề lung lay ~ CMN a! Thiên Lôi a! Giết ta mau mau đi T_____T

~Lệ ngập lòng, Lạc Tuyết đáng thương nhìn vào gương mặt "hắc tuyến giăng lối về" của Vũ Phong.

Vũ Phong hừ lạnh lên ngựa phi đi trước không thèm quan tâm tới Lạc Tuyết.

Ta cũng đã cố gắng mà ah ~ T____T Lạc Tuyết lẩm bẩm như tự an ủi chính mình rồi ủ rũ leo lên ngựa đi từ từ theo phía sau.

Người bực, cảnh có dám tươi bao giờ

~Đường đi tới huyện Tam Hà mây đen đang giăng kín bầu trời báo hiệu sắp tới có mưa. Gió thổi từng đợt khiến các tán lá đập vào nhau kêu xào xạc tạo nên khung cảnh hết sức u ám. Lòng Lạc Tuyết cũng vậy, mưa ngập lòng sấm sét giăng lối!

Từ sáng tới giờ tên kia cứ sáp sáp vào nàng, hết bắt chuyện lại hỏi thăm abcxyz các kiểu... Sư phụ thì đang giận, mà tên kia không buông nàng giây phút nào thì sao mà đi làm lành a

~Lạc Tuyết đang không biết làm sao thì bỗng dưng mưa tự nhiên ào xuống như trút nước rồi ngay sau đó lại tạnh khiến cho ba con người đang đơ ra kia hoàn hảo ướt như chuột. Ông trời thật biết cách trêu ngươi ah ~

Vũ Phong khẽ nhíu mày, nhìn xung quanh thấy ở xa xa có một chòi nước nhỏ liền phi ngựa tới. Lạc Tuyết đang đơ ra thấy Vũ Phong đột nhiên phi ngựa đi liền vội vàng huých ngựa chạy theo kéo theo là Lập Khiêm.

Tới nơi chòi nước, Vũ Phong sau khi nói gì đó với chủ quán liền đi ra.

" Chủ quán đã ượn cái chòi này để thay đồ rồi, ngươi mau mau vô thay đồ đi kẻo cảm lạnh "

- Vũ Phong đưa tay nãi cho Lạc Tuyết rồi đẩy nàng vào căn chòi đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!