Tần Thời Uyên đã len lén theo dõi công ty đối diện suốt một tuần, cuối cùng, tại một hội nghị giới thiệu sản phẩm, hai bên chính thức giáp mặt.
Với kiểu sự kiện như thế này, Tần Thời Uyên thường ngày không bao giờ đích thân tham gia. Theo lệ cũ, anh ta sẽ giao cho nhân viên công ty phụ trách. Nhưng sau khi nhận được điện thoại từ trưởng phòng sản phẩm, biết được Tần Thời Viễn cũng có mặt, anh ta lập tức dẫn theo Trần Đường xông tới hiện trường.
Vừa xuống xe, bước chân anh ta đã sải dài như gió, không ai biết còn tưởng anh ta sắp lao vào chiến tranh thế giới vì một dự án mấy triệu đô.
Không rõ là trùng hợp hay cố tình, gian trưng bày của công ty Viễn Phương lại nằm sát cạnh MQ.
"Chắc chắn là cố tình rồi!" Tần Thời Uyên chỉ liếc một cái đã nghiến răng kết luận, sau đó chỉ vào Trần Đường: "Cô qua đó dò la xem họ mang thứ gì tới."
Trần Đường đi qua, vừa nhìn liền phát hiện sản phẩm bên đó chẳng hề kém MQ. Những người Tần Thời Viễn mang theo gần như toàn bộ là đội ngũ nước ngoài, chắc là đã được chuẩn bị từ trước.
Vì thiết kế mới lạ, gian hàng của họ đã thu hút không ít người vây quanh.
Tần Thời Viễn đứng bên quầy, thấy Trần Đường bước đến thì nở nụ cười đắc ý.
"Thư ký Trần, hoan nghênh tham quan. Nếu cô hứng thú, có thể cân nhắc qua bên tôi làm. Nhân tài như cô, tôi luôn rất trân trọng."
Trần Đường chớp mắt một cái: "Đây là câu nói duy nhất tử tế từ khi tôi quen anh đấy."
Nụ cười trên mặt Tần Thời Viễn cứng lại.
Trần Đường thong thả tiếp lời: "Chỉ tiếc là tôi không có hứng thú với anh."
Đây là kiểu tội phạm ngoài vòng pháp luật đúng nghĩa, ngay cả trong nguyên tác, cuối cùng cũng bị lôi đi đạp máy may.
Trần Đường không thích đạp máy may.
Xem hết một lượt sản phẩm bên gian hàng Viễn Phương, Trần Đường quay lại MQ.
Tần Thời Uyên trông như một sát thủ rình mồi trong bóng tối, vừa thấy cô liền hỏi ngay: "Bên đó thế nào?"
"Đội ngũ của Tần Thời Viễn đều được mang về từ nước ngoài, chắc đã lên kế hoạch từ lâu. Sản phẩm trưng bày lần này khá hoàn chỉnh."
Trần Đường trước đó đã nghiên cứu sản phẩm MQ chuẩn bị cho đợt này, đem so thì thật sự không phân cao thấp.
Tần Thời Uyên nghe xong cau mày lại: "Còn gì nữa?"
Trần Đường vốn định nói "hết rồi", vì từng đó thông tin cũng gọi là đầy đủ. Nhưng nghĩ nghĩ một chút, mặt không đổi sắc nói tiếp: "Hắn còn định lôi kéo tôi về bên đó, bảo mỗi tháng trả tôi năm mươi vạn. Tôi nói không được, vì sếp tôi có thể trả nhiều hơn."
Nghe vậy, Tần Thời Uyên nghiêng đầu nhìn cô một cái, ánh mắt nghiêm túc: "Câu đó là cô bịa đúng không?"
Trần Đường: "Chuẩn luôn."
Rồi xoay người tiếp tục làm việc, trong lòng vừa oán thán với hệ thống: "Xùy, Tần Thời Uyên ngày càng khó lừa rồi đó."
Hệ thống thán phục: [Cô đúng là tranh thủ mọi cơ hội để đòi tăng lương luôn đấy.]
Trần Đường thở dài: "Ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng là trâu ngựa, sống đã khó còn phải biết tính toán."
Hệ thống nghe vậy hơi do dự, suýt nữa đã muốn chuyển thêm chút tiền cho cô. Nhưng nghĩ mãi cũng không tìm được lý do gì chính đáng, nhiệm vụ lần trước còn chưa hoàn thành, gần đây cũng không có việc gì đột xuất. Suy đi tính lại, cuối cùng đành bỏ qua.
Sản phẩm MQ trưng bày lần này là tâm huyết nhiều năm, lại có Tần Thời Uyên đích thân trấn giữ, rất nhanh đã thu hút toàn bộ ánh nhìn của cả hội trường.
Kết thúc sự kiện, MQ áp đảo toàn cục, giành hạng nhất một cách thuyết phục. Tần Thời Uyên vui ra mặt, tay cầm ly rượu bước ngang qua mặt Tần Thời Viễn.
"Nghe nói đội ngũ bên cậu đều là người từ nước ngoài mang về? Chuẩn bị mấy năm như vậy mà vẫn thua tôi, cảm giác thế nào?"
Trần Đường thề rằng, nếu anh ta mà có đuôi, chắc chắn giờ nó đã dựng thẳng lên trời rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!