Chương 23: Nổ WC???

"Choang!"

Cái xẻng rang trong tay Bùi Lan rơi đánh cạch xuống sàn, bà hoảng hồn ngẩng lên: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Tần Dũng đem chuyện hôm qua ở khách sạn Thánh Hào kể lại một lượt. Nghe xong, trái tim đang treo lơ lửng của Bùi Lan rốt cuộc cũng rơi về chỗ cũ.

"Thì ra là thư ký Trần à, vậy thì không sao."

"Sao lại không sao? Bà không thấy bộ dạng Tần Thời Uyên hôm qua đâu, mặt đỏ bừng, quần áo xộc xệch, chắc chắn là có chuyện. Con trai chúng ta tuy tính khí hơi quái, nhưng cũng được di truyền chút ngũ quan của tôi, nhìn cũng tạm. Giờ quản lý công ty MQ, không biết có bao nhiêu người muốn giở trò với nó."

Bùi Lan nhặt xẻng lên, mặt tỉnh bơ: "Ông yên tâm, thư ký Trần không có hứng với nó đâu."

Tần Dũng nghẹn họng, không biết nên mừng hay nên buồn. Nghĩ nghĩ, ông vẫn nói: "Không được, hôm nay tôi phải tới công ty xem Tần Thời Uyên thế nào."

Bùi Lan lập tức nói: "Tốt quá, lát nữa tôi làm một phần cơm trưa, tiện tay ông mang qua cho thư ký Trần giúp tôi."

Nói xong bà lại vui vẻ bận rộn.

"Ông xem, vì ông không chịu quan tâm con trai, nên nó coi nhà như thuỷ quái, chạy trốn như chạy lũ. Ở ngoài còn để người ta bắt nạt!"

Tần Dũng bất lực lầu bầu mấy câu, đi vào bếp liếc nồi đồ ăn, chẳng nhận ra là món gì, nhưng vẫn dặn: "Làm thêm mấy cái đùi gà, Trần Đường thích ăn món đó."

Tại công ty MQ, Trần Đường, Chương Thanh Đồng và quản lý Vương đã bắt đầu bữa tụ tập.

Từ ngày Trần Đường vào làm, ba người ăn chung không ít. Đến giờ là ba chân bốn cẳng dọn đồ trong phòng nghỉ, bày cả đống món ăn ra bàn.

Không có gì đặc sắc, chủ yếu là "ngon – rẻ – nhiều" ăn no nê, không hết thì khi tan cuộc còn có thể gói mang về.

"Cậu lại có thưởng nữa hả?" Chương Thanh Đồng đang gặm đùi gà, nghe xong lời quản lý Vương thì trố mắt nhìn Trần Đường, ghen tị toé ra khỏi ánh mắt.

Trần Đường vốn theo tôn chỉ "có phúc cùng hưởng", vung tay chỉ đống đồ ăn: "Nên hôm nay mới đãi hai người đó thôi."

Trần Đường xoa đầu cô nàng: "Có đứa con gái như cậu, tôi rất mãn nguyện."

Chương Thanh Đồng ăn liền hai cái đùi gà, rồi mới rảnh miệng: "À đúng rồi, hôm nay Tần tổng đến muộn, hai người biết không? Một con nghiện công việc như anh ta mà cũng đến muộn, tôi làm ở MQ từng này năm, lần đầu thấy. Với cả, trông anh ta còn bầm dập sưng tím, chẳng biết vì sao, ngay cả cuộc họp hội đồng hôm nay cũng không đi."

"Bị đánh á? Sáng qua còn bình thường mà? Chẳng lẽ là buổi chiều..."

Quản lý Vương kinh ngạc liếc Trần Đường, muốn mò mẫm chút manh mối từ mặt cô. Giờ ông nghiêm túc hoài nghi chuyện thưởng của Trần Đường có liên quan tới việc Tần tổng ăn đòn.

Trần Đường mặc kệ ánh mắt đó, một chữ cũng không hé, chăm chú ăn. Dù ông có nặn óc nghĩ cũng không thể đoán ra chuyện xảy ra ở khách sạn hôm qua.

Đúng lúc này, Chương Thanh Đồng lau miệng, giục: "Tốt nhất ăn nhanh lên, chiều công ty họp hội đồng, mấy đại cổ đông MQ sẽ tới thị sát. Đám đó cổ hủ lắm, nếu nhìn thấy chúng ta nấu lẩu bún ốc trong phòng nghỉ, chắc phát điên mất!"

Giữa bàn, nồi lẩu bún ốc đang sôi ùng ục, mùi thơm ngập kín căn phòng.

Ba người lập tức thu tâm lại, vung đũa ăn tơi bời.

Cùng lúc đó, các thành viên hội đồng MQ đã đến.

Ban đầu hẹn hai giờ chiều, nhưng do Tần Thời Uyên báo đột ngột là hôm nay không dự họp, mấy ông cổ đông thấy khó hiểu.

Trước giờ anh ta rất tích cực chuyện công việc, đúng giờ như đồng hồ, hiếm khi bom kèo như vậy.

Từ khi Tần Thời Uyên nắm MQ, anh ta đã mạnh tay tinh gọn nhân sự, thay máu công ty, đến cả nhiều nhân viên kỳ cựu cũng bị cho nghỉ, hiện giờ chỉ còn mỗi hội đồng là chưa động.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!