Chương 12: Tôi giẫm lên một cái, có thể cho tôi bao nhiêu tiền?

Chỉ trong vòng nửa tiếng, tin tức vụ tai nạn xe đã lan truyền khắp công ty, nhóm nội bộ nhân viên sôi sục cả lên.

[Wtf! Quá đỉnh luôn!]

[Tốc độ xe như vậy, khoảng cách như vậy, đây là chuyện con người có thể làm được sao?]

[Tui cũng xem tin tức thấy giống phim điện ảnh lắm, bảo sao Bùi phu nhân lại đối xử tốt với thư ký Trần vậy, bả còn mở cửa giúp nữa chứ! Đây là ân cứu mạng đó, là tui thì chắc cũng phải quỳ lạy một cái.]

[Khoan đã, nói vậy tức là sau này Bùi phu nhân mà lại đến công ty gây chuyện, tụi mình có thể nhờ thư ký Trần xử lý hả?]

[Có lý! @Thư ký Trần, xin che chở!]

...

Trần Đường vừa học hệ thống xong, đầu óc choáng váng như bị nhồi búa tạ, mở nhóm chat ra thì thấy một đống @ tên mình. Cô bấm vào xem kỹ, mới biết chuyện gì đang xảy ra.

Ban đầu cô hơi khó hiểu.

Kỹ năng cơ bản thôi mà, có gì mà kinh ngạc dữ vậy?

Ngay sau đó, cô lại thấy tin nhắn của Chương Thanh Đồng gửi tới.

Chương Thanh Đồng: [Hóa ra hôm qua bà mạo hiểm đến thế! Trước còn làm ra vẻ nhẹ nhàng như không, bà cứu tận hai mạng người đấy! Nhưng bảo bối à, cách bà kéo tay Bùi phu nhân nhìn quen quen nhỉ, hình như tui từng thấy ở đâu rồi ấy.]

Thấy nửa câu sau, tim Trần Đường khựng một nhịp, không trả lời.

Tiếp đó, Chương Thanh Đồng gửi thêm một ảnh chụp tin tức mới.

Dù camera giám sát đã quay lại toàn bộ quá trình, nhưng chất lượng mờ tịt, chỉ có thể nhìn thấy đại khái động tác. Sau đó vụ việc được truyền thông đưa tin, một người qua đường tại hiện trường đã đăng đoạn clip mình quay được, hình ảnh rõ nét hơn nhiều.

Trong video, bộ vest chỉnh tề ôm lấy vóc dáng cao ráo gọn gàng, ngũ quan xinh đẹp pha chút lạnh lùng, tóc bị cơn gió vụ tai nạn thổi tung nhẹ nhẹ, cô điềm tĩnh vuốt lại vạt áo.

Cư dân mạng bùng nổ.

Có người gọi mẹ, có người gọi chị, có người gọi vợ, thậm chí có kẻ gọi cả chồng. Một bản tin nghiêm túc mà bị biến thành hiện trường hội q**n l*t bay tứ tung.

Trần Đường: [Người ta bảo để tui giẫm lên cổ họ, là sao vậy?]

Trần Đường: [Ồ, vậy nếu tui giẫm lên cô ta một cái, có thể cho tui bao nhiêu tiền?]

Vừa nhắn xong, quản lý Vương, người đã offline nửa ngày nay bỗng online lại.

[Trần Đường! Trần Đường!! Trần Đường!!! Vừa rồi bên cảnh sát liên hệ với tôi rồi! Họ muốn trao cho cô giải thưởng "Gương người tốt việc tốt"! Cô sắp nổi tiếng rồi đấy!]

Đời trước Trần Đường từng bị quản lý đô thị đuổi, bị chó cảnh sát rượt, từng bị cảnh sát khu vực phạt bắt viết kiểm điểm, duy chỉ có giải thưởng là chưa từng được nhận.

Thông thường, giải thưởng "người tốt việc tốt" phải mất ít nhất một tuần để xét duyệt. Nhưng lần này đặc biệt khách sạn Thánh Hào, chủ xe Cullinan, Bùi phu nhân, những người có liên quan đều là giới tài phiệt quyền thế, cộng thêm màn thể hiện xuất sắc của Trần Đường khiến mạng xã hội bàn tán rầm rộ.

Một sự kiện tích cực như vậy, phía cảnh sát vô cùng ủng hộ. Sau khi xác minh tình tiết, họ quyết định "đánh nhanh thắng nhanh", ngay lập tức tuyên dương Trần Đường là "công dân nhiệt tâm".

Sáng, cảnh sát mới liên hệ với quản lý Vương. Đến chiều, một nhóm cảnh sát mặc đồng phục chỉnh tề đã mang theo tấm bảng vinh danh đỏ chói tới tận công ty MQ.

Lúc này, chuyện Trần Đường cứu người vì tai nạn xe đã lan truyền khắp công ty. Khi cảnh sát đến, nhân viên thi nhau đi theo họ lên lầu, mấy vị quản lý còn đích thân dẫn đường.

Công ty MQ thành lập đã lâu, chuyện gì cũng từng chứng kiến, nhưng công an lên tận nơi trao thưởng thì đúng là lần đầu tiên. Ai mà ngờ được, Trần Đường mới đến chưa đầy một tuần.

"Cô Trần!".

Vừa bước ra khỏi thang máy, mấy chú cảnh sát đã hồ hởi tiến đến, nắm chặt tay Trần Đường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!