Chương 18: (Vô Đề)

Trời vừa hừng đông là Khuê rất nhanh đã rời đi, mặc dù cô vẫn chút gì đó luyến tiếc không muốn về nhưng mà vì chuyện phải kéo tên kia lên quan nên cô mới đi sớm như vậy.

Ngáp một hơi dài uể oải vì cả đêm không ngủ ở nhà người lạ, Khuê đi ra đá đá vào mông của hai con người đang nằm chèo queo dưới đất ngủ tới nỗi chảy nước miếng ướt luôn một mảng áo bà ba nâu sờn cũ.

Thằng Tẹo dụi dụi mắt, nó có vẻ còn say ke nên vẫn chưa định hình được chuyện gì xảy ra vì vậy dẫu đã thức rồi nhưng nó vẫn nghệch mặt ra nhìn một cách xa xăm vào khoảng không y như mấy ông già ế vợ đang ngồi suy tư.

Nó nhướng nhướng hai con mắt đang dính lại vào nhau nhìn Khuê rồi hỏi, "Mình về hả cô?"

Khuê nghe nó hỏi thì cũng gật đầu đáp, "Ừ."

Vì phép lịch sự nên Lành có đi ra tiễn Khuê một đoạn ra tới bến sông, lúc mà bốn người đi ra còn kéo theo một người đàn ông nữa mà khi nhìn kỹ thì những người xung quanh đều nhận ra ngay là ai. Đêm hôm qua họ còn nghe Lành kêu cứu nên cứ đinh ninh rằng nàng đã bị tên này làm chuyện đồi bại nên mới ban sáng là đã đồn ầm lên rồi bắt đầu nghĩ cớ đặng đuổi nàng đi.

Nhưng mà ngờ đâu đuổi thì không thấy chỉ thấy chồng của bà bán thịt heo đang bị một cô gái xinh đẹp nào đó trói chặt rồi kéo đi như chó ở phía sau. Trên gương mặt ông ta còn đầy rẫy vết bầm và dấu răng.

Ông ta nói chung cũng khá to con nhưng mà bị trói kèm theo nữa con hầu của Khuê cũng thuộc dạng mạnh khỏe nếu không nói thẳng là người phụ nữ lực điền, bởi vậy nó đứng kéo một cái là ông ta chúi nhủi còn thằng Tẹo ở phía sau cầm cây thủ sẵn, nếu như ông ta không đi thì nó chọc thẳng vô ngã ba khiến cho ông ta phải la lên oai oái phục tùng đi theo.

Sự việc diễn ra rất nhanh thu hút tất cả ánh mắt của mọi người trong chợ, ai cũng xì xầm bàn tán khiến những âm thanh lào xào vang lên cả một vùng.

"Mấy con kia thả chồng tao ra."

Đang trong lúc kéo tên đàn ông to xác kia đi thì lại có một người khác ngáng đường. Bà ta không ai khác chính là vợ của tên đàn ông đang bị trói này. Đúng là tướng phu thê, hai vợ chồng đều mập ú y như nhau.

Khuê nhìn người phụ nữ núng na núng nính mỡ trước mặt mình, trên tay bà ta còn cầm con dao dùng để chặt thịt heo to lớn khua khoắng y như rằng nếu Khuê không thả chồng bà ta ra thì bà ta sẽ chém Khuê rồi ra thịt cô như con heo nằm trên sạp kia.

Khuê nghe bà ta nói cô thả chồng bà ta ra thì nhếch miệng đáp: "Không thích thả đó, mần gì nhau?" đôi lông mày đẹp còn nhướng nhướng lên thách thức. Cô đây không ngán cái thây mỡ kia đâu, sớ rớ cô kéo luôn hai vợ chồng xếp hàng đặng bắn một lượt cho gọn.

"Mày không thả thì đừng mơ ra khỏi khu chợ này." bà ta gào lên như muốn cho cả khu chợ nghe rồi bặm trợn nhào tới định túm tóc của Khuê thì rất nhanh đã được con hầu tiếp đãi bằng cách dùng chân đá thẳngvào bụng làm bà ta té ngã ngửa.

Còn lão chồng của bà ta vì bị trói chặt kèm theo nhét trái chanh vô miệng nên chỉ có thể ú ớ vùng vẫy trong vô vọng khi mà thấy vợ mình bị đánh tới nỗi lăn lóc trên nền đất.

Khuê nhìn bà ta chật vật ngồi dậy thì không khỏi buồn cười, cô khẽ che miệng nén lại nụ cười lúc này rồi nói. "Khôn hồn thì đừng có ngáng đường."

"Con đĩ này mày ở đâu tới mà đòi bắt chồng tao. Hôm nay tao giết mày."

Khuê khẽ chau mày khi nghe tới một câu chửi đầy sự dơ bẩn của bà ta, cô thề hôm nay phải cắt lưỡi của con mụ này cô mới hả dạ. Cô quay qua nói với con hầu và thằng Tẹo đang giữ tên đàn ông kia: "Hai đứa bây lôi thằng già mất nết này lên ghe trước đi. Kêu thêm mấy ông chèo ghe cho mình tới phụ, tao trả thêm, còn con mụ điên này để tao lo."

"Cô nhắm ổn không, cô có chuyện gì mấy cái mạng của con cũng đền không đủ đâu." con hầu lo lắng cho Khuê khi mà cô chủ của nó chưa bao giờ đối mặt với cái loại dân đen mà còn hung hăng kiểu này, nó sợ rằng cô sẽ gặp nguy hiểm vì bà ta có dao trong tay còn Khuê thì chẳng có gì khác ngoài hai tay không và còn đang che chắn cho nhân tình của dượng Hải nữa.

"Nói sao nghe vậy đi, cô mày thầy bói nói sống thọ lắm con." Khuê thúc giục con hầu đi nhanh, còn cô nhìn thử xem bà ta định làm gì mình thì chỉ thấy bà ta đang cố gắng gào thét chạy tới chỗ chồng mình muốn giải vây còn con dao trong tay bắt đầu khua khoắng lung tung rồi cất giọng sang sảng chửi cả Khuê và Lành đều là đĩ điếm quyến rũ đàn ông y như nhau.

"Mạnh miệng dữ, ráng mà rống họng lên. Chút nữa hết cơ hội."

Khuê nãy giờ im im đủ rồi, cô hiện tại sự nhẫn nhịn đã lên đến cực điểm nên là chẳng chờ gì nữa muốn đi tới thộp cổ con mụ đã mập còn lùn kia đập cho chết tươi.

Nhưng mà cô chỉ vừa muốn nhào tới thì chợt nhận ra bàn tay của cô nãy giờ đã được người đứng phía sau lưng mình siết chặt, nàng run rẩy dùng ánh mắt đã tràn ngập hơi nước nhìn cô. Nàng lắc đầu, đôi môi khẽ run phát ra âm thanh nghẹn ngào, "Đừng."

Lành sợ Khuê gặp nguy hiểm vì vợ chồng bà ta khu này có tiếng hung hăng, bởi vậy cả buổi trời chỗ khu chợ này làm ì đùng mà chẳng ai can thiệp vì sợ vạ lây. Lỡ đâu bà ta điên lên chém trúng họ thì mang họa.

Con hầu nãy giờ vẫn chưa thể kéo được lão già kia lên vì bị bà ta cầm dao ngáng đường, nó bây giờ đang vô cùng ao ước sẽ gặp được ông lính nào đó đặng mà giúp chủ tớ nó giải vây. Vì nhà ông cai tổng cũng thuộc dạng quen biết rộng rãi với là dân có tiền nên là mấy ông lính coi trọng nhà cô lắm.

"Lôi đi lẹ đi nhìn nhìn gì nữa." Khuê lớn giọng nói. Trên tay của cô lúc này cũng đã nhặt được một cục đá gần đó để phòng vệ. Xui cho cô bữa nay không đem theo súng, nếu mà cô có đem theo thì chưa để bà ta nói mấy câu dơ bẩn đó nữa là bà ta đã đi chầu trời rồi.

"Em đừng lo, tôi sẽ không sao."

Khuê thấy Lành vẫn run rẩy nắm chặt tay mình thì cô xoay mặt lại nhìn sâu vào đôi mắt nàng nhẹ giọng trấn an. Cô chẳng biết vì nghĩa lý gì mà cô lại phí thời gian cho một người dưng như vậy nữa, năm lần bảy lượt đều muốn giúp đỡ em ấy mà không cần đền đáp gì trong khi cô là một người sống vô tư vô lo và không hề quan tâm đến người khác ngoại trừ người mà cô thương yêu.

Vén nhẹ sợi tóc mai giúp em ấy ra sau vành tai, Khuê hơi cong môi nở ra một nụ cười nhẹ như trấn an. Sau khi gỡ được tay người con gái ấy ra rồi thì cô mới tiến tới chỗ mụ ta vẫn đang gào lên giành chồng mình lại với con hầu, cô vung tay lên đập thẳng cục đá vào đầu mụ ta khiến cho nơi đó rất nhanh chảy ra một dòng máu tươi.

Mụ ta vì bị đập một cái bất ngờ như vậy nên nhất thời xây xẩy mặt mày. Đưa tay quẹt lên trán rồi nhìn lại, đập vào mắt mụ ta chính là màu đỏ của máu càng khiến mụ ta điên tiết lên nhào tới Khuê mà quên luôn là chồng mình đã bị kéo lên ghe.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!