K ỳ *** đến cùng là cái gì, Lam Hàn Phong đương nhiên biết. Dù sao cậu là một độc ca xứng chức, nuôi không ít sủng vật, trong đó còn có các loại sủng vật như là hoàng xà lục xà kia.
Chỉ là…
Liền bởi vì biết là có ý gì, Lam Hàn Phong mới muốn hỏi, kỳ *** của mình sắp đến rồi, đây là cái quỷ gì?!
Lục xà ngước đầu, kỳ quái hỏi: "Nguyên lai chủ nhân cũng có kỳ *** a, ta trước đây đều không có phát hiện. Ngươi phát hiện sao?"
Lục xà quay đầu hỏi hoàng xà, hoàng xà keo kiệt nói: "Không." Lam Hàn Phong hiện tại đã nghĩ có nên đem một đôi giảo cơ xà này của cậu đi hiến tế, rõ ràng làđang xát muối lên vết thương của cậu.
Lam Hàn Phong hít sâu vài hơi, cuối cùng cũng coi như là tỉnh táo lại. Cậu tự nói với mình, mình hiện tại là một chủng tộc tên là Nhân ngư, vì lẽ đó khó tránh khỏi có chút tập tính động vật, ai kêu cậu còn không tiến hóa hoàn toàn.
Th ế nhưng, Lam Hàn Phong cau mày, cậu nỗ lực nhớ lại một số mảnh vỡ ký ức nhỏ, hoàn toàn không có tìm được kýức liên quan tới kỳ ***. Theo lý thuyết kỳ *** không thể chỉ có một lần, đều hẳn là một năm mấy lần, hoặc là cách một quãng thời gian một lần.
Lam Hàn Phong ngờ vực nhìn Roy tướng quân, lẽ nào là Roy lừa gạt mình?
Roy tướ ng quân tựa hồ là nhìn ra nghi vấn của cậu, trên mặt có thêm một nụ cười ám muội, nói: "Đương nhiên, ngươi năm nay mới được năm, khả năng trước đây đều không có trải qua kỳ ***, vì lẽ đó biết không nhiều, ngươi có thể đi tìm tộc nhân của ngươi hỏi một câu, liền biết tình huống thế nào. Nếu như ngươi kiên trì ta dạy cho ngươi, cũng không phải là không thể."
L ục xà lập tức kêu lên: "Chủ nhân, Pháo ca đang đùa giỡn ngươi!" Lam Hàn Phong: "…"
Lam Hàn phong càng ngày càng xác đị nhý nghĩ chính mình hẳn là đem giảo cơ xà hiến tế. Roynhư vậy… vô liêm sỉ, mình có thể nghe không hiểu sao! Cậu chỉ có thể vui mừng, giảo cơ xà nói chuyện chỉ có mình có thể nghe hiểu.
Đường Cuồn Cuộn xáchđôi chân thịt thịt của mình, trên đất lăn một vòng, nói: "Chủ nhân tađang cầu hoan với ngươi đó."
Lam Hàn Phong: "…"
H ắn đã quên bên cạnh còn có một con đại Hùng Miêu Cuồn Cuộn loại biến dị ăn thịt uống máu tên gọi theo phong cách Châu Âu. Không hổ là linh sủng của Roy tướng quân, cũng làm cho người ta có mộtkích động muốn đạp bay nó.
N ội tâm Lam Hàn Phongđã đủ chấn động, bất quá nhóm linh sủng vẫn là liên tiếp xuyên đao. Vào lúc này lục xà cùng Đường Cuồn Cuộn đều nói xong, bé ngoan ngậm miệng lại, đến phiên một chữ quý như vàng – hoàng xà.
Hoàng xà nhìn một chút lục xà lại nhìn một chút Lam Hàn Phong, há mồm, nói: "Chủ nhân, hắn nói ngươi mới được năm."
Lam Hàn Phong: "…"
Lam Hàn phong mu ốn nói rằngmình nghe được, mỗi một chữ cũng nghe được. Cậu hung tợn nhìn chằm chằm Roy tướng quân, nói: "Vậy là khi mà ta được đưa tới kết giao, vẫn còn là vị thành niên?"
Roy tướng quân bị lời của cậu hỏi đến sững sờ, hiển nhiên không có thể hiểu được trọng điểm của Lam Hàn Phongở đâu. Lam Hàn Phong nghĩ, nếu như Roy nói vị thành niên, hiện tại chính mình liền thả rắn cắn hắn.
Bất quá Roy tướng quân cũng không có trả lời như vậy, mà là đưa ra câu trả lời càng làm người ta tức giận.
Roy tướ ng quân hỏi: "Ngươi sinh nhật là ngày mấy tháng mấy?" Lam Hàn Phong: "…"
Roy tướng quân căn bả n liền không biết ngày sinh của Lam Hàn Phong là bao nhiêu, vì lẽ đó không biết khi bọn họ kết hôn Lam Hàn Phong đã thành niên chưa.
Cái v ấn đề này thực sự là làm khó Lam Hàn Phong, hắn xác thực biết sinh nhật của mình là ngày bao nhiêu, bất quá không biết thân thể nhân ngư hiện tại là sinh nhật ngày nào.
Lam Hàn P hong cùng Roy tướng quân còn có ba con linh sủng mắt to trừng mắt nhỏ, trừng nhau nửa ngày. Lam Hàn Phong rốt cục ho khan một tiếng, nói: "Giao… Giao phối kỳ ta sẽ tự mình xử lý, không cần ngươi nhọc lòng."
Ý kia chính là không muốn cùng Roy đi chấp hành nhiệm vụ.
Lam Hàn Phong nghĩ, mình còn chưa nắm rõ tình huống của nơi này, nếu như theo Roy đi cái gì Langdon *** cầu, chẳng phải là càng rối loạn. "Tự mình xử lý?" Roy tướng quân lộ ra một vẻ giật mình, sau đó trong đôi mắt có thêm vài tia hứng thú, cuối cùng là vẻ mặt bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Lam Hàn Phong mu ốn đem tròng mắt của hắn đào móc ra, bị người khác chiếm tiện nghi còn không bằng chính mình xử lý, Lam Hàn Phong cảm thấy chút chuyện nhỏ này, cậu có thể xử lý.
Roy tướ ng quân kiên trì mang theo Lam Hàn Phong cùng đi. Tuy rằng hắn xác thực đối với Lam Hàn phong không có cảm tình đặc biệt gì, bất quá tốt xấu cũng là tướng quân phu nhânđược vạn người chú ý. Khi mà tướng quân phu nhân đến kỳ *** lại không có tướng quân ở bên người, vạn nhất để người có dụng tâm khác chiếm tiện nghi, bộ mặt của Roy tướng quân liền không sót lại một chút gì.
Bất quá Lam Hàn phong kiên trì khôngđi, bởi vì cậu cảm thấy Roy tướng quân càng như là có dụng tâm khác.
Kết cục chính là hai người tan rã trong không vui, trở về phòng của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!