Lam Hàn Phong nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người, đây là ý gì? Cậu đột nhiên nảy sinh cảm giác không ổn.
Thiết bị cần dấu vân tay để mở, cậu không thể thao tác mở ra. Lam Hàn Phong ngay lập tức chạy ra ngoài, chạy về phía phòng chỉ huy của Rex.
Bác sĩ vốn là đi lấy một ít thiết bị đến, chuẩn bị trở về lại kiểm tra cho Lam Hàn Phong, dù sao cũng là thê tử của Roy tướng quân, hơn nữa Rex lãnh chúa cũng rất coi trọng, hoàn toàn không thể thất lễ. Chỉ là bác sĩ vừa mới đi được nửa đường, còn chưa có trở về trong phòng, liền thấy Lam Hàn Phong thượng tướng chạy tới như một cơn gió. Tốc độ kia phải gọi là rất nhanh, hắn lo lắng cũng không kịp mở miệng gọi lại người.
Không thấy người đâu, bác sĩ mới ở phía sau đuổi theo gọi: "Lam Hàn Phong thượng tướng, xin đừng chạy, xin cẩn thận một chút."
Lam Hàn Phong không nghe thấy bác sĩ gọi mình, đã như lửa cháy đằng sau đẩy cửa chạy vào trong phòng chỉ huy.
Rex đang cùng một vị quan chỉ huy nói chuyện, nhìn thấy Lam Hàn Phong một mặt nghiêm túc đi tới, trong lòng hồi hộp một chút, chỉ sợ cậu tới khởi binh vấn tội. Rex nói với quan chỉ huy kia: "Tình huống khẩn cấp, ngươi bây giờ lên đường đi." Sĩ quan chỉ huy gật đầu, lập tức ly khai phòng chỉ huy.
Lam Hàn Phong đi tới, đem y phục của hắn cùng thông tin khí cụ vỗ vào trên bàn, nói: "Roy đây là ý gì?"
Rex cúi đầu nhìn xem, nhất thời đầu đau gần chết, nói: "Vốn là ta là muốn nói cho ngươi biết, thế nhưng vừa nãy thân thể ngươi không thoải mái."
Lam Hàn Phong nhìn hắn ấp a ấp úng, nói: "Vậy ngươi bây giờ nói mau." Rex biết đến không che giấu nổi cậu, hơn nữa che giấu nhất thời, các binh sĩ thật sự mang về thi thể của Roy chẳng phải càng bết bát hơn sao. Rex đem sự tình nói lại một lần cho Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong một mặt không thể tin tưởng, nắm đấm nắm chặt chẽ, nếu như Roy ở trước mặt, phỏng chừng đã một quyền đánh vào khuôn mặt than kia của hắn.
Lam Hàn Phong lập tức nói: "Sĩ quan chỉ huy vừa đi ra, có phải là đi trợ giúp Roy?" Rex gật đầu, nói: "Đúng."
Lam Hàn Phong nói: "Bảo hắn thuận tiện mang ta đi."
Rex nói: "Ngươi không nên vọng động."
Lam Hàn Phong nói: "Ta nếu là kích động, hiện tại đã phá tan nóc phòng chỉ huy của ngươi."
Rex: "…" Hắn cảm thấy được Lam Hàn Phong thật sự có bản lĩnh như thế này. Rex nói: "Khoảng cách Roy mở ra kế hoạch đã hơn một canh giờ. Coi như ngươi lập tức chạy tới, cũng không kịp làm gì cả. Lại nói, thân thể của ngươi không tiện, bác sĩ nói khả năng…"
Lam Hàn Phong nói: "Đừng nói nhảm, bảo chiến hạm thuận tiện mang ta đi với. Coi như không kịp, ta cũng muốn đi."
Rex yên lặng một hồi, cuối cùng gật gật đầu, nói: "Ta tôn trọng ý nghĩ của ngươi, để bác sĩ đi cùng ngươi. Không nên vọng động, bằng không Roy biết đến sẽ lo lắng." Lam Hàn Phong nghe thấy hắn nói đến Roy, cười lạnh một tiếng, nắm tay nắm thành quả đấm vang lên tiếng xương canh cách.
Sĩ quan chỉ huy nhận được mệnh lệnh, mang Lam Hàn Phong thượng tướng cùng đi, bên người Lam Hàn Phong còn có một vị bác sĩ. Bác sĩ thật sự là không đồng ý cậu đi, dù sao tình huống thân thể của Lam Hàn Phong quái dị, bọn họ đều chưa từng thấy nhân ngư mang thai trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà đã muốn sinh.
Lam Hàn Phong vừa mới lên phi thuyền, bỗng nhiên liền cảm thấy bụng một trận quặn đau, bất quá nín khẩu khí, nhịn mấy giây là tốt rồi. Cậu hiện tại cũng bất chấp, kiên trì ngồi xuống nghỉ ngơi ở trong phòng đã được an bài sẵn.
Quân hàm của Lam Hàn Phong không thấp, sĩ quan chỉ huy là bị phái đi tiếp viện, cho nên đối với tình báo trực tiếp, hắn cũng sẽ không giấu diếm Lam Hàn Phong. Lam Hàn Phong nghỉ ngơi một hồi, bác sĩ kiến nghị cậu ngủ tu dưỡng, trong lòng cậu chứa sự tình, không thể ngủ, liền rời khỏi phòng đến phòng chỉ huy của phi thuyền.
Lam Hàn Phong hỏi: "Tình huống làm sao?"
Sĩ quan chỉ huy nói: "Tình huống…"
Hắn không biết nói thế nào, nếu như là hỏi tình huống toàn thể, như vậy đích xác rất lạc quan. Bởi vì kế sách của Roy, Fanny quả nhiên mắc câu, thật sự phái nhóm lớn quân đội đi tiêu diệt Roy, còn tưởng rằng bộ phận mà Roy lãnh đạo kia là bộ phận chủ lực. Mà chủ lực chân chính của bọn họ, đã lặng lẽ xuất phát, đi công kích chủ doanh của Brian.
Chỉ là tình huống bên Roy tướng quân kia liền không quá lạc quan. Roy mang rất ít người, trước mắt không có chính diện ứng chiến, sợ rằng một khi giao phong, Fannysẽ rất nhanh phát hiện đây là một cái bẫy. Chỉ là kéo dài như thế, cũng căn bản không được thời gian bao lâu.
Lam Hàn Phong nghe phân tích, trầm ngâm không lên tiếng. Cậu nhất định phải mau chóng tìm được Roy, coi như là tìm tới thi thể cũng không sao, bổ thiên tâm pháp của ngũ độc là có thể phục sinh. Nhưng mà chỉ sợ đến lúc đó, căn bản ngay cả thi thể cũng không tìm tới.
Người máy hạng nặng lực phá hoại đều rất lớn, rất có thể bị nổ thành pháo hôi, hoặc là thiêu thành bụi phấn. Này đó tạm lại không nói, chỉ cần là phi thuyền bị hư hao, bay tới trong vũ trụ, cũng là mò kim đáy biển, xác suất của việc tìm trở về nhỏ bé không đáng kể.
Lam Hàn Phong một trận xoắn xuýt, cảm thấy có chút ra đổ mồ hôi. Sĩ quan chỉ huy nhìn sắc mặt cậu không quá tốt, nói: "Lam Hàn Phong thượng tướng xin yên tâm, Roy tướng quân nhất định sẽ không có chuyện gì. Thượng tướng trong người không khỏe, xin mời nghỉ trước đi, chúng ta còn cần một ít thời gian mới có thể đến."
Lam Hàn Phong gật gật đầu, chỉ là cậu trở về phòng nghỉ ngơi chưa đến hai mươi phút, rất nhanh liền nghe đến tiếng gõ cửa dồn dập, lại có tình báo mới truyền tới, tình huống bên Roy phi thường không lạc quan.
Sĩ quan chỉ huy nghiêm túc nói: "Roy tướng quân cùng quân địch giao phong, thế nhưng… sau khi giao chiến mười phút, thông tin liền triệt để đứt đoạn." Lam Hàn Phong sững sờ, hô hấp dồn dập một ít, nói: "Xem có thể liên lạc lại hay không."
"Đã phái người đi." Sĩ quan chỉ huy nói.
Nhanh như vậy liền mất đi liên hệ, sợ rằng Fanny điều động bộ đội rất nhiều. Lam Hàn Phong biết bây giờ gấp gáp vội vàng cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể hi vọng bọn họ có thể mau chóng chạy tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!