Chương 34: Theo

Phản loạn do Derek tạo ra cứ như vậy mà bị bóp chết trong yên lặng, kết cục của Derek và nhitử của hắn cóthể tưởng tượng được, tất nhiên không có kết quả gì tốt. Lam Hàn Phong cảm thấy được Rex là điển hình của tâm cơ biểu, ở bề ngoài nói Dereklà lão thần của khu R, thời gian làm việc cùng nhau không ngắn, hắn đau lòng vạn phần không đành lòng hành quyết, để cho bọn họ về nhà đóng cửa sửa chữa lỗi lầm.

Kỳ thực lén lút đã sớm phái người qua nhổ cỏ tận gốc, người làm những chuyện như vậy, chỉ có con đường chết.

Cho nên sáng ngày hôm sau, Derekcùng nhi tử của hắn đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm mấy tiếng, liền truyền ra tin tức hai người sợ tội tự sát.

Trong phòng cũng không có người ngoài, khóe miệng của Rex mang theo mỉm cười ưu nhã, làm bộ thở dài một cái, nói: "Derek đã biết hối hận, vậy thì cũng coi như hắn đã biết quay đầu trước khi chết. Chúng ta nên chôn cất thi thể của hắn và nhi tử hắn tử tế đi."

Lam Hàn Phong: "…"

LamHàn Phong yên lặng quay đầu nhìn Roy, Roy một mặt hờ hững, nghĩ chắc Roy đã quen thuộc tính cách của vị lão bằng hữu này rồi, cho nên cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Rex bỗng nhiên nói với Lam Hàn Phong: "Đúng rồi, chuyện này, còn liên lụy đến em gái của ta Lydia."

Lam Hàn Phong nghe hắn nhắc lên Lydia, tóm lại là muội muội của Rex, cho nên nếu như Rex mở miệng cầu xin, Lam Hàn Phong cũng không tiện nói gì, cậu đã có thầm chuẩn bị rồi.

Chỉ cần người phụ nữ kia không đi ra nhảy nhót tìm đường chết, Lam Hàn Phong cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt, không có gì không qua được. Rex mỉm cười nói tiếp: "Nàng nói gì thì cũng vẫn là muội muội ta, mẫu thân của ta trước khi lâm chung đã dặn ta phải chăm sóc nàng thật tốt, cho nên…" Rex dừng một chút, còn nói: "Ta đã ra lệnh, để nàng đóng cửa suy nghĩ lại, suốt đời không được bước ra một bước.

Như vậy, ta cũng có thể càng tẫn chức tẫn trách chăm sóc nàng."

Lam Hàn Phong sững sờ, hắn cho là Rex sẽ đến cầu xin, không ngờ được Rex còn tàn nhẫn hơn mình. Lydia đây coi như là bị tù cấm, cùng ngồi tù cũng không khác nhau gì cả, còn không làm Lydia điên sao. Rex đối mặt ánh mắt kinh ngạc của cậu, chỉ là thân mật cười cười.

Thế nhưng Lam Hàn Phong nghĩ lại, sợ rằng Rex còn hận cô em gái này hơn mình. Khi Rex phải bỏ trốn lưu vong còn không quên đem Lydia đến chỗ an toàn, dàn xếp xong xuôi mới đón nàng lại đây, cũng coi như là chiếu cố tận tâm tận lực. Chỉ tiếc, Lydia lại cảm thấy được hết thảy đều là nghĩa vụ Rex cần phải cho nàng, một điểm cảm kích cũng không có, còn thừa dịp Rex đi ra ngoài, cấu kết với nhi tử của Derek, cùng bọn họ đồng thời trong ứng ngoài hợp, loại phương pháp này chỉ sợ là đã chạm đến giới hạn của Rex."

Roy nói: "Chuyện của nhà ngươi, chúng ta không tiện nhúng tay."

Roy nói với Rex chuyện muốn mang Lam Hàn Phong đi Theo, Rex cười nói: "Vẫn là Roy tướng quân nghĩ chu đáo, chuyện như vậy ta làm sao có thể không cho phép đây, như vậy thì để Roy điều động một đội quân đội, cùng đi Theo với các ngươi đi."

Lam Hàn Phong liền sửng sốt, không phải nói đi Theo gặp bác sĩ sao? Làm sao còn mang theo quân đội.

Roy nói: "Còn có, cái tên vương tử kia, ta muốn tiện thể mang về Theo." Rex mập mờ liếc mắt nhìn Lam Hàn Phong, nói: "Nếu Roy tướng quân nghĩ xong, vậy ta cũng liền không nói thêm cái gì, đưa trở về cũng tốt."

Bọn họ nói xong sự tình, Roy liền mang theo Lam Hàn Phong ra khỏi thành bảo. Lam Hàn Phong không nhịn được hỏi: "Làm sao còn phải mang theo quân đội, chẳng lẽ muốn thuận tiện đi đánh giặc?"

Roy nói: "Chỉ là để ngừa vạn nhất. Hiện tại không an bình, nếu như Brian thừa dịp chúng ta đi Theo, phát động tấn công, chúng ta không có mang quân đội bảo vệ, sợ rằng sẽ rất bị động."

Lam Hàn Phong nhất thời nghĩ đến bọn họ là làm sao bị đuổi đến khu R, trong nháy mắt liền hiểu, nguyên lai là chính mình nghĩ rất đơn giản.

Lam Hàn Phong nói: "Như vậy… Nếu như vẫn không được, vẫn là đừng đi đi." Roy cầm tay của cậu, nắm ở lòng bàn tay, nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ tốt ngươi."

Lam Hàn Phong không nhịn cười được, nhíu mày nhìn hắn, lúc này vô thanh thắng hữu thanh.

Roy chuẩn bị mang theo Sean cùng Cody cùng đi, có trợ thủ đắc lực đi cùng như vậy, hắn cũng có thể tiết kiệm công sức để chăm sóc Lam Hàn Phong. Roy sai Seanđi quân doanh kiểm tra cơ giáp cùng quân hạm nhẹ một chút, chuẩn bị đến chiều thì xuất phát đi Theo.

Seannhận được mệnh lệnh thì trực tiếp đi về phía quân doanh, Cody vừa nghe thấy cũng muốn đi theo.

Roy cùng Lam Hàn Phong liền thừa dịp vào lúc này đi đến cửa hàng sủng vật của Lam Hàn Phong.

Cách thật xa, Lam Hàn Phong liền nhìn thấy, cửa hàng sủng vật đã náo nhiệt hơn nhiều so với lúc cậu rời đi, đã có không ít người ra ra vào vào, tuy rằng không chắc mua sủng vật, thế nhưng ít ra có người đến.

Lam Hàn Phong đi vào, liền thấy người máy tiến lên đón.

Người máy đôi mắt sáng lấp lánh nói: "Chủ nhân, ngài đã trở lại."

Người máy lập tức đi tới phía sau quầy, sau đó lấy ra sổ sách điện tử, nói: "Chủ nhân, khi ngài không có ở đây, bán đi vài con sủng vật, sủng vật còn dư lại trong cửa hàng không nhiều lắm có cần đặt hàng hay không?"

Lam Hàn Phong nhìn xem, nhất thời mặt mày hớn hở, dĩ nhiên thật sự bán đi vài con sủng vật, trên tấm chi phiếu tất cả đều là số 0, đôi mắt của Lam Hàn Phong đều như bị dán chặt vào.

Nhiều tiền như vậy, Lam Hàn Phong cảm thấy được mình đã biến thành đại tài chủ trong truyền thuyết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!