Theo sát nam nhân m ặc quân trang kia, lại đi tới một người phụ nữ. Lam Hàn Phong nhìn lên, thực sự là quả đất tròn, không phải là Pháo la Phinh Đình Như Họa sao? Gương mặt đó đốt thành tro cậu cũng nhận ra.
B ất quá Pháo la mặc quần áo cũng rất quái lạ, váy màu hồng nhạt, mặc vào có một cảm giác theo phong cách Châu Âu, trên người còn mang theo các loại trang sức lóe sáng chói mắt.
Lam Hàn Phong c ảm giác đầu óc của mình đều không đủ dùng, lẽ nào là Kiếm Tam ra trang phục mới? Làm sao một người hai người đều ăn mặc quái dị như vậy?
N ữ nhân mặc quần áo màu hồng đi đến, dáng dấp rụt rè, thật giống như Lam Hàn Phong nằm ở trên giường chỉ có hơn 50 giọt máu bỗng dưng biến thành lang bà ngoại, một ngụm đem nàng ăn vào bụng vậy.
Ngườ i phụ nữ không dám ngẩng đầu, một đôi tay trắng nõn nà túm lấy quần áo của nam nhân mặc quân trang, nhỏ giọng nói: "Phu nhân, ngài hiểu lầm Roy ca ca, ta cùng Roy ca ca không có cái gì, thật sự… Chúng ta…"
Lam Hàn Phong nghe xong l ời của nàng, không nhịn được run lập cập. Ánh mắt ai oán kia, còn có thanh âm vô tội, làm cho cả người cậu nổi cả da gà. Làm sao lại đụng tới thể loại Quỳnh Dao đó, tư thế lúng túng như thế cũng mệt nàng có thể nói ra thành lời, chính mình nghe những lời lúng túng ấy còn muốn nổi giận.
Ch ỉ có điều…
Roy ca ca trong miệng nàng là ai?
Lam Hàn Phong theo bản năng liếc mắt về phía nam nhân mặc quân trang trước mặt.
Trong đầu cậu tràn vào một ít mảnh vỡ kíức vỡ vụn, bất quá hiển nhiên cũng không quá hoàn chỉnh, một đoạn một đoạn.
Nhân ngư… Kết giao… Tướng quân phu nhân... từng dòng chữ xoay chuyển ở trong đầu của cậu. Lam Hàn Phong sắp xếp chúng lại, nhất thời sắc mặt liền thay đổi. Mình chỉ là chơi game, chạy vào phó bản, liền… Xuyên qua rồi…
Còn không biết xuyên qua đến cái thế giới kỳ quái gì.
Ở trên cái thế giới này, nam nhân cùng nam nhân là có thể kết hôn bình thường.
Lam Hàn phong kỳ thực hẳn là cảm thấy vui mừng, bởi vì cậu trước đây liền biết mình rất không thích nữ nhân, tuy rằng cậu cũng chưa từng giao du với nam nhân. Bất quá một chút may mắn, trước một đống bất hạnh, thực sự không đáng nhắc tới!
Lam Hàn Phong xuyên vào một nam nhân không bình thường, mà là một thành viên của chủng tộc giống cái Nhân ngư có năng lực sinh dục rất cao. Nhân ngư là cái quỷ gì? Lam Hàn Phong nhức đầu không thôi, chứ đừng nói là giống cái Nhân ngư.
Nhưng cái này không phải là điề u tồi tệ nhất, không xong nhất chính là, Lam Hàn Phong dựa vào mảnh kýức ítỏi trong đầu mình, tìm thấy được một tin tức khiến người ta tuyệt vọng. Vậy thì là…
Cậu ba tháng trước đã rời đi Theo, bị đưa đến nơi này kết giao. Cậu hiện tại là một giống cái Nhân ngư đã kết hôn, ha ha thực sự là máu chó.
Lam Hàn phong c ảm giác mình sắp nổi điên, tác phong của một độc ca phong tao sắc bén ngày thường cũng không còn. Chính mình còn không nóichưa qua một lần luyến ái, cũng đã biến thành đã kết hôn rồi!
Nữ nhân yểu điệu nói nửa ngày, mà Lam Hàn Phong hoàn toàn chìm đắm ở trong bi thương của mình, căn bản không có ý tứ muốn phản ứng nữ nhân này. Con ngươi của nữ nhân chuyển động, giật mình vì thái độ lãnh đạm của cậu.
N ữ nhân thẳng thắn lôi kéo tay áo của Roy tướng quân, nói: "Roy ca ca, tâm tình của phu nhân vẫn chưa ổn định, bằng không, em trước tiên anủi phu nhân một chút, Roy ca ca có chuyện thì đi giải quyết trước đi."
Roy tướng quân trên mặt không có quá nhiều biểu tình, không nhìn Lam Hàn Phong lần thứ hai, liền xoay người rời đi.
Nhưng mà, Lam Hàn Phong cũng không có nhìn hắn lần thứ hai. "Các ngươi cũng đều đi ra ngoài, có bất kỳ thanh âm gì cũng không được đi vào, đã nghe chưa?"
Sau khi Roy tướng quân đi ra ngoài, nữ nhân liền biểu diễn 180 độ biến sắc mặt, làm sao còn dáng vẻ yểu điệu lúc nãy, cằm ngẩng lên, mạnh miệng dùng giọng ra lệnh nói với đám người hầu.
Nhóm người hầu tựa hồ cũng rất sợ sệt nàng, nhanh chóng cúi đầu nói: "Vâng, Natasha tiểu thư."
"Loảng xoảng" một tiếng, cánh cửa lớn dày nặng bị nhóm người hầu đóng lại. Lam Hàn Phong nghe được âm thanh tỉnh táo lại, trong phòng chỉ còn dư lại cậu cùng vị tiểu thư Natasha kia.
Khóe miệng Natasha nở một nụ cười, nói: "Ngươi thực sự là mạng lớn, lại được cứu về."
Lam Hàn Phong nhíu mi, ký ức trong đầu cậu không đầy đủ, bất quá này cũng không trở ngại lực phán đoán của cậu. Vị tiểu thư Natasha trước mắt này cùng nam nhân mặc quân trang lúc nãy chỉ là giống những người mà cậu quen biết trong game mà thôi, không có bất cứ liên hệ nào cả. Bất quá xem dáng vẻ của Natasha tiểu thư cũng không phải là người hiền lành gì, không được người ta yêu thích.
Natasha đi lên hai bước, đi tới bên giường, đứngở trước mặt cậu, lạnh cười nói: "Ngươi hiện tại biết ta lợi hại chứ? Ngươi còn theo ta tranh sao?"
Lam Hàn Phong mơ hồ nhớ tới thân thể này của cậu bởi vì rơi xuống tầng mới bị thương, không phải vậy Lam Hàn Phong cũng sẽ không xuyên việt tới. Những người hầu lo lắng rằngLam Hàn Phong nghĩ quẩn, không chiếm được sự sủng ái của tướng quân nên muốn tự sát.
Lam Hàn Phong giả vờ vẻ mặt kinh ngạc, nói: "Hóa ra là ngươi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!