"Roy tướng quân? Thật là ngươi a."
Vào thời điểm mà Roy tướng quân vẫn còn bối rối bởi vì ba chữ "Rất dễ dàng" này, bỗng nhiên có một thanh âm gọi hắn sau lưng.
Roy cùng Lam Hàn Phong đều quay đầu đi xem, nhìn thấy một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, mặc một thân váy lam, đứng ở nơi đó.
Thi ếu nữ rất xinh đẹp, mi nhãn đặc biệt *** xảo, không nhìn ra được một chút khuyết điểm nào. Thanh âm cũng dễ nghe dễ nghe, nho nho nhã nhã. Lam Hàn Phong nhìn lên, liền nhớ đến khuôn mặt hoàn mỹ kia của thiếu nữ cùng Rex có sáu phần giống nhau. Trước đó Rex đã nói đến, hắn có một muội muội, nữ hài này hẳn là muội muội của hắn
Roy cũng không có biểu tình giật mình, cũng không thật cao hứng, ngược lại cũng coi như hữu hảo gật gật đầu.
B ất quá ngay cả khi thái độ của Roy tướng quân rất lãnh đạm, nhưng thiếu nữ vẫn vô cùng vui mừng, đi tới nói: "Ca ca của muội nói Roy tướng quân đến làm khách, muội còn không tin, cảm giác hắn gạt muội, không nghĩ tới Roy tướng quân thật sự đến đây, thật sự là quá tốt."
Lam Hàn Phong ở một bên hoàn toàn bị xem nhẹ, trong ánh mắt to của thiếu nữ đều là tình cảm ái mộ, chỉ sợ aicũng đều có thể phát hiện.
Lam Hàn Phong nhịn không được nhíu nhíu mi, tâm nói Roy thật đúng là ăn hương a. Lúc trước có một Natasha tiểu thư, hiện tại lại đến một Rex muội muội.
Lydia hưng phấ n qua, lúc này mới nhìn đến Lam Hàn Phong bên người Roy. Lam Hàn Phong là Theo Nhân Ngư, bất đồng với chủng tộc khác, phi thường dễ phân biệt. Lydia ngay lập tức liền nhìn ra, không khỏi mở to hai mắt, phi thường giật mình.
Khu R là khu c ấm, đều là những người đào vong đến đây định cư, cho nên phổ biến đều là người cường tráng có giá trị vũ lực cao, có Theo Nhân Ngư xuất hiện thực ngạc nhiên, càng đừng nói xuất hiện ở trong thành bảo.
Trong đầu Lydia nhảy dựng, liền đoán được bảy tám phần, chỉ sợ Theo Nhân Ngư này có quan hệ không đơn giản với Roy tướng quân.
Lydia m ột trận thất lạc, bất quá cố gắng nặn ra một cái mặt cười, nhìn Lam Hàn Phong nói: "Ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ngươi là khách quý đi theo Roy ca ca sao?"
Lam Hàn Phong sâu sắc cảm giác được, ngữ khí của Lydia tuy rằng mềm mại, bất quá cũng không tính là hữu hảo.
Lam Hàn Phong còn không mở miệng, Roy đã nói đơn giản: "Hắn là thê tử của ta."
Th ần sắc của Lydia lập tức ảm đạm, miễn cưỡng cười vui, qua vài giây, mới nói: "Nguyên lai là thê tử của Roytướng quân, muội cùng ca ca rời đi Brian lâu lắm, đều không biết Roy ca ca đã kết hôn đâu. Bất quá… Muội còn tưởng rằng Roy ca ca sẽ cưới Natasha tiểu thư, không nghĩ tới…"
Lydia nhìn thoáng qua Lam Hàn Phong, sau đó kích động im miệng, còn nói: "Xin lỗi, là ta nhất thời nhớ tới chuyện cũ, nhịn không được liền nói hơn. Tướng quân phu nhân, thỉnh ngài không cần để ý."
Lam Hàn Phong nh ịn không được cười, không nghĩ tới thiếu nữ nhìn qua thẳng thắn thanh thuần như thế, nguyên laicũng là tiểu tâm cơ. Lydia hiển nhiên không phải nói sai, mà là cố ý nhắc tới Natasha, cố ý đến chán ghét Lam Hàn Phong. Lydia chính là muốn nói cho Lam Hàn Phong, làm tướng quân phu nhân cũng không có cái gì rất giỏi, cảm tình giữa Natasha cùng Roy rất tốt.
Ch ỉ tiếc, một chiêu này của Lydia không chọcđến điểm nộ của Lam Hàn Phong. Hắn mới xuyên việt qua không bao nhiêu ngày, cùng Roy cũng liền tính có một chút giao tình, cònchưa đến tình cảnh ghen vì hắn. B ất quá Lam Hàn Phong cảm giác cũng không thể cứ như vậy, bằng không thiếu nữ này cho rằng mình dễ khi dễ, về sau thường thường đến trước mặt mình khiêu khích.
Lam Hàn Phong chớp mắt, làm ra một biểu tình rất vô tội, hỏi Roy: "Tướng quân, đây là bằng hữu của ngươi sao?"
Lydia nhanh chóng gi ới thiệu mình, nói: "Tướng quân phu nhân ngài hảo, ta là muội muội của Rex lĩnh chủ, Lydia. Ca ca của ta học cùng một trường quân giáo với Roy ca ca, tathường đi theo ca ca, trước kia thường xuyên nhìn thấy Roy tướng quân."
"Nguyên lai là như vậy." Lam Hàn Phong cười nói: "Nguyên lai là bằng hữu của Roy tướng quân."
Cậu còn cố ý trừng mắt nhìn Roy, nhỏ giọng nói: "Bằng hữu của ngươi, ngươi trước kia như thế nào đều không đề cập qua nàng?"
Tuy r ằng thanh âm của Lam Hàn Phong rất nhỏ, bất quá bọn họ đều rất gần, Lydia đương nhiên nghe rõ ràng, tươi cười của nàng càng thêm cứng ngắc. Nguyên lai Roy tướng quân chưa từng cùng người khác nhắc đến nàng…
Lydia r ất nhanh lấy lại *** thần, cười nói: "Tướng quân phu nhân không cần để ý, có thể là thời gian tướng quân phu nhân làm bạn vớiRoy tướng quân còn không lâu, cho nên…"
Lam Hàn Phong ch ọn mi, ý tứ của Lydia là, cậu tuy rằng là tướng quân phu nhân, bất quá Roy cũng không cho rằng cậu là người của hắn, cho nên không có cần thiết phải nói với cậu sự tình trước kia.
Roy tướ ng quân bỗng nhiên mở miệng, nói với Lam Hàn Phong: "Thân thể của ngươi không thoải mái, không cần đứng lâu lắm."
Lydia lộ ra một biểu tình tương đối đắc ý, nâng lên cằm nhìn Lam Hàn Phong, giống như mình thắng lợi vậy. Roy tướng quân muốn đem Theo Nhân Ngư này đuổi đi, có phải hay không muốn cùng nàng đơn độc nói chuyện?
Lydia còn đang nằm mơ, Roy còn nói: "Lydia tiểu thư thấ t bồi."
Lydia ngẩn ngơ, liền nhìn Roy cùng Lam Hàn Phong xoay người cùng đi.
Lydia đứng đấy một lúc lâu, trong lòng tất cả đều là thất lạc, ánh mắt cũng hơi đỏ lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!