Chương 99: Ngoại truyện một

Editor: ChieuNinh

"Oa...... hu......"

Một tiếng kêu rên thê thảm vang dội núi rừng.

Sau đó, một con báo đốm rơi vào trong hầm phân và nước tiểu động vật, cả người dính đầy hôi thối nhảy lên, như một trận gió chạy về phía dòng suối nhỏ ở gần đó, mấy con ruồi bọ "Ong ong" kì quái vòng vo hai vòng ở phía sau, liền đuổi theo mùi bay tới.

Đợi tất cả bình tĩnh lại, một bóng dáng màu đen nhỏ nhắn từ trên một gốc cây tùng hương cao lớn linh hoạt nhẹ nhàng nhảy xuống, không phát ra bất kỳ tiếng vang nào.

Sau khi rơi xuống, bóng người nhỏ bé màu đen biến hóa thành một cô gái nhỏ nhắn tướng mạo mười sáu tuổi, nàng túng mũi ngửi một cái, cau mày.

"Thật thối!"

Nhỏ giọng nói thầm, còn nâng tay nhỏ bé lên vụng về phe phẩy gió. Sau đó, nhìn về phương hướng báo đốm chạy trối chết: "Không phải là ngươi không nghĩ đến......"

Một đôi con ngươi màu tím sẫm linh động thoáng hiện ra vẻ đắc ý không chút nào che giấu.

Người khởi xướng hại báo đốm rơi vào cạm bẫy ao phân, trừ nàng, không cần phải nghĩ.

Hạ cô nương lắc lắc đuôi dài linh hoạt sau lưng, run run lỗ tai tròn nhỏ trên đỉnh đầu. Kể từ năm nàng có thể tự do thay đổi từ hình thái người và hình thái báo, thời gian trong lúc vô tình, mùa lại luân phiên chuyển đổi tám lần. Mẹ nói, nàng đã mười tám tuổi rồi. Nhưng mà, sau khi nàng hoá thành hình người, vẫn không cách nào lấy lại cái đuôi và lỗ tai tròn nhỏ lông lá tượng trưng cho Tiểu Báo.

Hạ cô nương nhún vai một cái, có thu trở về hay không cũng không sao, dù sao cái bộ dáng này nàng đã thành thói quen.

Bẻ mấy chạc cây, lại bẻ hai nhánh lá cây, nàng sửa chữa tốt cạm bẫy ao phân lần nữa.

Hạ cô nương lấy một nhúm lông màu trắng từ trong túi đeo lưng da thú trên người để xuống cạm bẫy, lại vẩy lên mặt đất một chút. Lông trắng này là nàng kéo từ trên người của Tuyết xuống. Diendan~ChieuNinh Thả bộ lông mang theo mùi của Tuyết vào bên trên và trong cạm bẫy thì sẽ dẫn báo nhân giống cái mong muốn giao phối sẽ vui mừng tự động chạy đến lân cận cạm bẫy tới cọ lưng lăn lộn, đương nhiên như vậy cũng sẽ té xuống đấy.

Ực......

Ngươi muốn hỏi vì sao Hạ cô nương phải chuẩn bị một cái cạm bẫy không hay ho như vậy?

Đương nhiên là dọn dẹp những giống cái báo nhân có ý đồ bất lương đối với Tuyết rồi.

Phải nói Hạ cô nương đã len lén duy trì làm "chuyện xấu" này hai mùa xuân rồi, đây là mùa xuân thứ ba.

Đến mỗi khi mùa sinh sôi bắt đầu, Hạ cô nương sẽ gạt người nhà, chạy đến địa bàn của Tuyết, chuẩn bị một cái cạm bẫy ao phân như vậy.

Gì?

Ngươi nói cái này quá độc địa hả?

Đào một hố to không phải xong rồi, vì sao còn phải chơi một cái thối hoắc à.

Hạ cô nương nói rồi, cạm bẫy giống như mẹ nàng làm phòng dã thú, vừa có nhánh cây bén nhọn, vừa có xương thú sắc bén, dùng để đối đãi đồng tộc là không được!

Nhưng mà, chỉ đào một cạm bẫy bình thường, chỉ rơi vào rồi, không đau không ngứa, thật sự không có được tác dụng gì.

Nếu đã làm, thì phải nỗ lực bảo vệ có hiệu quả, không thể làm việc vô dụng.

Như vậy, đối với sinh vật họ mèo ngạo kiều, tổn hại hình tượng là bọn chúng không thể dễ dàng tha thứ nhất, cũng là thống hận nhất.

Cho nên, Hạ cô nương chạy tới cửa nhà Tuyết hạ xuống một "đại lễ vừa dầy vừa nặng" đối với giống cái báo nhân cầu ái hắn như thế.

Vỗ vỗ tay lên mặt đất, lui về phía sau mấy bước, nhìn cạm bẫy trước mắt, cái miệng anh đào nhỏ nhắn đắc ý khẽ hếch lên, một đôi con ngươi màu tím sẫm nhanh như chớp xoay tròn hai cái một cách tinh quái.

"Hạ Hạ?"

Giọng nam hùng hậu vang lên từ sau lưng Hạ cô nương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!