"Lần sau anh sẽ đi xem cùng em, em sẽ không cần phải sốt ruột nữa."
Ở bên ngoài Hứa Trí Viễn còn đẹp trai hơn trên màn ảnh, anh ấy mang vẻ đẹp tiêu chuẩn, mày rậm mắt to, mũi cao thẳng, môi gợi cảm, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng.
Năm nay anh ấy đã ba mươi bốn tuổi, không còn là tuổi tiểu thịt tươi nữa cho nên hiện tại đang chuyển sang hình tượng đàn ông trưởng thành, da màu lúa mạch khỏe mạnh, dáng người gầy mà không yếu, cơ bắp săn chắc cứng rắn.
Có thể anh ấy thường xuyên chơi bóng rổ cùng Hoài Kinh nên hai người phối hợp hết sức ăn ý. Hứa Tinh Không ngồi ở khu vực nghỉ ngơi xem bọn họ chơi bóng, trên sân hai người liên tục ghi điểm. Giọng nói cô như lạc mất ở cổ họng,
Được tận mặt nhìn thấy thần tượng, Hứa Tinh Không cảm thấy mình như đang nằm mơ.
Hứa Trí Viễn là người rất hiền hòa, lúc nghỉ giữa trận, thấy Hứa Tinh Không còn ôm tài liệu đứng đó, anh ấy vừa dùng khăn lông lau vừa mồ hôi nói: "Vẫn phải tăng ca sao?"
Được thần tượng bắt chuyện, mặt Hứa Tinh Không đỏ lên, hơi hé môi, trong lòng thiên ngôn vạn ngữ nhưng cuối cùng chỉ đáp một tiếng "Vâng".
Lúc Hứa Trí Viễn đến đây, Hoài Kinh cũng đuổi theo, giờ đã đi tới. Anh cầm nước tăng lực, ngửa đầu uống. Trước khi Hứa Trí Viễn đến thì anh đã chơi được một lúc, chơi bóng rổ vận động nhiều nên anh đổ mồ hôi đầy người. Khi uống nước, mồ hôi lăn từ hầu kết xuống, nhẹ nhàng chảy xuống cạnh xương quai xanh, vô cùng gợi cảm.
Hoài Kinh ngồi cạnh Hứa Trí Viễn nên thấy rất rõ vóc dáng hai người khác nhau. Da anh trắng, cỏ vẻ không khỏe mạnh nhưng thật ra dáng người anh lớn hơn Hứa Trí Viễn một chút, khi ném bóng vào rổ, quả bóng bay lên, cơ bụng như ẩn như hiện.
Đúng là thân hình anh đẹp hơn Hứa Trí Viễn.
Ban đầu, Hứa Tinh Không cho rằng khi anh hỏi dáng người ai đẹp hơn chỉ là do lòng háo thắng của đàn ông, không ngờ Hoài Kinh biết Hứa Trí Viễn thật cho nên cảm thấy cô kết luận như vậy là thiên vị. Giọng nói cô như lạc mất ở cổ họng,
"Nghỉ cuối tuần còn bắt người ta đưa tài liệu, cậu bắt nạt con gái nhà người ta quá rồi đấy." Hứa Trí Viễn cầm chai nước, quay lại nói với Hoài Kinh.
Ngón trỏ và ngón cái giữ chai nước, ngón tay vì dùng sức mà khớp xương hiện rõ, hai tay anh chóng trên đầu gối, Hoài Kinh bỏ chai nước xuống, nghiêng đầu liếc Hứa Tinh Không một cái, nói: "Thế này mà tính là bắt nạt à?"
Giọng anh thản nhiên nhưng dường như lời nói chứa ẩn ý. Hứa Tinh Không nhìn vào mắt anh, ánh mắt anh vẫn lạnh lùng lười biếng như ngày thường. Nhưng Hứa Tinh Không lại như bị ánh mắt này cắn một cái, hoảng loạn dời mắt đi.
Quả thật thế này không tính là bắt nạt, anh mà bắt nạt thì dữ hơn nhiều.
"Haizz, bây giờ cô có thể đến Cục lao động kiện anh ta được rồi đó." Hứa Trí Viễn chỉ tay vào Hoài Kinh, khuyên Hứa Tinh Không.
"Tôi tự nguyện tăng ca." Hứa Tinh Không thấy Hứa Trí Viễn bênh vực mình, khuôn mặt vì kích động mà có chút ửng hồng, cô mím môi, nhẹ giọng nói: "Tôi là fan của anh đấy."
Hứa Trí Viễn hơi ngạc nhiên bởi lần đầu gặp một fan thành thật như thế. Nãy giờ có rất nhiều cơ hội nói chuyện nhưng cô chỉ ngoan ngoãn ngồi một chỗ, không hề đến gần. Lần này nếu mình không bắt chuyện thì có khi cô cũng không chủ động nói.
Hứa Trí Viễn rất thích fan như vậy, vì có rất nhiều fan nhìn thấy thần tượng là không khống chế được cảm xúc, thường làm anh phải hủy bỏ vài lịch trình. Vì thế, có khi lại làm lỡ chuyện.
"Thật hay giả?" Hứa Trí Viễn cười hỏi. Hứa Tinh Không mỉm cười, gia đình cô tuyệt đối không thể mỹ mãn,
Hứa Tinh Không dần thả lỏng tâm trạng, gật đầu nói: "Thật đó."
Hứa Trí Viễn lại cười, anh vắt chéo hai chân, cười xấu xa hỏi Hứa Tinh Không: "Vậy cô nói xem, tôi và ông chủ cô ai chơi bóng đẹp trai hơn?"
Hứa Tinh Không: "…"
Lần này lại là lòng háo thắng của đàn ông nữa?
Trước khi trả lời, Hứa Tinh Không nhìn Hoài Kinh một cái, anh đang nhìn người huấn luyện, dường như không chú ý đến bên này.
Hứa Tinh Không mím môi, nghĩ một đằng nói một nẻo: "Anh đẹp trai hơn."
"Ha ha ha!" Hứa Trí Viễn vỗ Hoài Kinh một cái làm tim Hứa Tinh Không cũng run lên.
Hình như Hoài Kinh đã quen bị Hứa Trí Viễn trêu chọc, ngay cả đầu cũng không quay lại, chỉ liếc mắt sang bên này rồi lại nhanh chóng dời mắt đi.
Hứa Tinh Không thầm thấy yên lòng, cô hỏi Hứa Trí Viễn: "Anh có thể ký tên cho tôi không?"
"Được chứ." Câu trả lời của Hứa Tinh Không làm Hứa Trí Viễn vô cùng hào lòng nên anh hào phóng hỏi: "Ký vào đâu?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!