Trong vầng sáng mặt trời, người đàn ông như mạ một lớp vàng kim, đôi mắt màu nâu mang theo ý cười nhàn nhạt.
Hứa Tinh Không mặt mày khẽ nhăn lại, vuốt ve Meo Meo, cúi đầu nhỏ giọng nói một câu."Người đã bao lớn rồi..."Thanh âm cô rất nhỏ, ngữ khí vẫn ôn nhu như cũ, trước đây thanh âm qua đường dây điện thoại nghe xa xa không giống như cô đang đứng bên cạnh nói ra, vạn phần mềm mại, giống như bị con mèo nhỏ cào một móng vuốt tê tê ngứa ngứa, Hoài Kinh trầm giọng nói: "Được, anh ôm em, anh không chê em lớn..."Ng phụ nữ tựa hồ chưa phản ứng lại, Hoài Kinh đã duỗi hai tay đem cô cùng Meo Meo ôm vào lòng.
Trong nháy mắt, Hoài Kinh cảm thấy cõi lòng trống rỗng mấy ngày nay như được lấp đầy. Trêи người cô có vị cam dễ ngửi ngọt ngào, giống như một vầng thái dương nhỏ bé xua tan lạnh lẽo trong lòng anh. Ôm người phụ nữ vào trong ngực, Hoài Kinh ngước mắt nhìn ra ngoài cửa.
Anh vốn tưởng rằng nhìn thấy cô, xao động đầu tiên sẽ là ɖu͙ƈ vọng trong thân thể, nhưng hiện tại ôm cô vào lòng, anh cũng đã cảm thấy mỹ mãn. Đầu Hứa Tinh Không chỉ tới vai anh, cô nghiêng mặt, lỗ tai dán ở ngực Hoài Kinh.
Cách tầng áo hoodie hơi mỏng, Hứa Tinh Không có thể nghe được tiếng tim đập trầm ổn hữu lực, còn có thể cảm nhận được độ ấm thân thể của anh. Tuy nhiệt độ cơ thể anh không cao lắm, mặt Hứa Tinh Không lại hơi hơi nóng nóng lên. Trong lòng ngực Meo Meo an an tĩnh tĩnh, Hứa Tinh Không nghe tiếng gió biển ngoài cửa sổ, tâm cũng dần dần yên ổn. Cứ như vậy ôm nhau trong chốc lát, Hứa Tinh Không nhéo nhéo móng vuốt Meo Meo, nhỏ giọng hỏi: "Đói bụng không? Em đi nấu cơm."
Người đàn ông tựa hồ không nghe được, sau một lúc lâu mới buông hai tay ra, rũ mắt nhìn cô một cái: "Được."Đồ Lâm Mỹ Tuệ nhét vào hành lý cũng đủ ứng phó bữa cơm trưa hôm nay.
Hứa Tinh Không kéo rương hành lý tới sát cửa sổ, dưới ánh nắng cô ngồi xổm xuống mở rương ra, Meo Meo tựa hồ ngửi được hương vị gì đó, bước nhẹ nhàng tới. Giương mắt nhìn Meo Meo ngồi xổm ở đó xem mình, ánh mặt trời làm lông nó phơi đến sáng chói, một đôi mắt màu lam trong suốt sáng trong, Hứa Tinh Không trong lòng thật nhu, đem một túi cá khô nhỏ ra, cười nói: "Mũi em thật linh."Nói xong, Hứa Tinh Không mở túi ra, từ bên trong cầm một con cá nhỏ đưa tới bên miệng Meo Meo.
Con mèo đầu tiên dùng mũi ngửi một chút, sau đó mở miệng đem cá khô cắn.
Loại cá khô này không phải loại chiên giòn, mà Lâm Mỹ Tuệ sơ chế thật sạch rồi đem phơi, cho nên khá dai.
Meo Meo cắn một cái, hàm răng nho nhỏ không cắn được con cá.
Nó ngửa đầu hướng về phía tay Hứa Tinh Không rồi cọ cọ.
Nhìn Meo Meo không ăn được, bộ dáng ủy khuất vô cùng, Hứa Tinh Không nhẹ nhàng cười lên tiếng. Cô gái ngồi xổm dưới ánh mặt trời, đuôi ngựa nghiêng nghiêng rũ sang một bên.
Cô cười tủm tỉm mà nhìn Meo Meo ăn cá khô, một người một mèo rất ngọt ngào. Lúc Hứa Tinh Không đút cho Meo Meo con cá khô, Hoài Kinh đột nhiên đi tới, bàn tay duỗi ra trước mặt Hứa Tinh Không, "Anh tới giúp em."Trêи mặt ý cười còn chưa tan, Hứa Tinh Không giương mắt nhìn Hoài Kinh, nghĩ làm cho bọn họ hai bên quan hệ tốt hơn một chút, liền đem cá khô đưa cho anh.
Người đàn ông nhận miếng cá khô, Meo Meo cũng vừa vặn ăn xong được một miếng, đầu lưỡi nhỏ ɭϊếʍ ɭϊếʍ bên miệng, hướng về phía Hoài Kinh miêu ô một tiếng.
Trải qua một khoảng thời gian tiếp xúc, Meo Meo đã có một chút hảo cảm với Hoài Kinh. Hoài Kinh ngồi xổm bên người Meo Meo, đem con cá khô nhỏ đưa qua.
Meo Meo miêu một tiếng, há miệng chuẩn bị cắn, nhưng thời điểm đầu lưỡi nó vừa ɭϊếʍ đến miếng cá khô, tay người đàn ông nhẹ nhàng nhấc lên. Meo Meo cắn không được, chân trước nâng lên, lại hướng lên trêи nhảy dựng, cắn một cái nữa, cánh tay lại đồng thời nhấc lên. Meo meo: "......"Hứa Tinh Không: "......"Qua hai lần cắn không được, Meo Meo cũng biết Hoài Kinh chọc nó, tức giận ô lên một tiếng, sau đó dùng móng vuốt cào vào cẳng chân thon dài của người đàn ông.
Hứa Tinh Không nhìn meo meo tức muốn hộc máu, sốt ruột nói: "Anh mau cho nó ăn."Hoài Kinh ngước mắt nhìn cô một cái, nghe lời đem cá khô trêи tay phóng tới bên miệng Meo Meo.
Meo Meo meo đầu tiên liếc nhìn Hứa Tinh Không một cái, sau lại nhìn Hoài Kinh liếc một cái, há miệng ra cắn. Nhưng cái cắn này, lại là cắn không được. Hứa Tinh Không: "......"Meo Meo tức giận mà chụp hai ba cái tới chân Hoài Kinh, người đàn ông lại nở nụ cười.
Nhìn một người một mèo ấu trĩ mà ngươi tới ta đi, Hứa Tinh Không có chút hết nói nổi.
Bọn họ không phải mấy ngày trước lúc mình không có ở nhà, không phải là quan hệ rất tốt sao? Làm cơm trưa xong, Hứa Tinh Không thu dọn chén đĩa sạch sẽ.
Hiện tại đã là buổi chiều, mặt trời phơi làm người đến lười biếng. Hứa Tinh Không cầm hai túi thuốc đứng trong phòng bếp, dùng kéo cắt một góc nhỏ, mùi cay đắng nồng đậm ập vào mặt, Hứa Tinh Không nhíu nhíu mày. Nhìn thoáng qua bên cạnh đường và nước đã chuẩn bị tốt, Hứa Tinh Không cắn răng một cái đem túi thuốc uống một hơi xuống.
Thuốc đắng tản ra trong miệng, Hứa Tinh Không khổ đến không mở mắt ra được, nhắm mắt lại sờ sờ tìm nước. Trong tầm tay không tìm thấy ly nước, Hứa Tinh Không vừa muốn mở mắt ra, bên môi đã có một miệng ly lạnh lạnh kê vào.
Hứa Tinh Không một bàn tay ôm lấy cái ly uống hai ngụm nước, nuốt thuốc đắng xuống một chút, mở bừng mắt. Người đàn ông đứng bên người cô, trong tay cầm ly nước, đợi cô uống xong thì nhét một vật cứng cứng vào trong miệng cô.
Khối cứng cứng kia thật mau phát tán ra hương vị, là một viên kẹo mật thủy đào cứng. Như là đánh thắng trận, thuốc đắng như đem khủng bố đến bị mật ngọt trấn áp đi xuống, Hứa Tinh Không trêи người toát ra một tầng mồ hôi mỏng, nói một tiếng: "Cảm ơn."Cô khổ đến vành mắt đều đỏ. Từ lần trước đi gặp y sĩ tới giờ, cô vẫn liên tục uống đám thuốc đắng muốn lấy mạng này.
Cô thật không chịu nổi cay đắng, nhưng vẫn kiên trì uống không bỏ một ngày, ước mơ khát vọng có con từ điểm này có thể nhìn ra được. Hoài Kinh nhìn cô cầm túi thứ hai, chuẩn bị lấy kéo cắt ở góc, lúc ngón tay cô đụng tới kéo, anh duỗi tay đè tay cô vào trêи mặt kéo. Lòng bàn tay là bề mặt kéo lạnh lạnh, mu bàn tay là lòng bàn tay ấm áp của người đàn ông, hai bên chênh lệch nhiệt độ làm Hứa Tinh Không nao nao.
Cô ngước mắt nhìn anh, Hoài Kinh cũng đang nhìn cô. Cửa sổ phòng bếp đều là kính, thái dương buổi chiều nghiêng nghiêng càng làm ánh nắng chiếu rọi vào, đem thân ảnh hai người kéo thật dài, dây dưa ở bên nhau. Hứa Tinh Không giật giật tay, muốn rút ra tay.
Thời điểm cô động đậy, bàn tay anh nhẹ nhàng áp lại, hai tay chống đỡ bên cạnh người cô, đem cả người cô lọt thỏm vào trong mình. Sườn mặt người đàn ông bị mặt trời chiếu đến trắng sáng, lông mi rậm rạp cong cong, cằm khẽ nhếch lên, cổ thon dài. Thân thể anh được thái dương đánh một vòng sáng, như hấp thụ ánh sáng quá độ cũng phát sáng theo, Hứa Tinh Không nhìn đến có chút hoảng hốt.
Liền lúc đó, cô nhìn trêи cổ trắng nõn thon dài của người đàn ông, hầu kết khẽ nhúc nhích, thanh âm trầm thấp vang tới:"Công tác chuẩn bị sinh con đã làm xong, hiện tại phải tiến hành một bước mấu chốt nhất."Nói xong những lời này, đôi môi anh nhẹ nhàng dừng trêи môi cô, khi cánh môi mềm mại chạm vào, cảm giác quen thuộc giống như điện nhanh chóng đánh thức toàn thân cô. Hứa Tinh Không hơi mở mắt, đối diện với con ngươi màu nâu, sa vào ôn nhu bên trong đó. Hứa Tinh Không cho rằng, hai người nhiều ngày không có làm, khi làm lại, anh sẽ là cơ khát, thô bạo, thậm chí là đòi hỏi vô độ... Nhưng anh không có, anh ôn nhu làm xong tiền diễn, cô nằm trêи giường, hai mắt ʍôиɠ lung mà nhìn người đàn ông phản quang dưới ánh mặt trời, cảm giác như mình đang cuốn trong từng đợt sóng trong biển rộng. Bên ngoài vẫn là ban ngày, so với ban đêm có bật đèn càng làm cho người thẹn thùng.
Người đàn ông trêи người cô, cúi đầu hôn, khi Hứa Tinh Không đang hưởng thụ nụ hôn này, anh động thân mà nhập.
Hứa Tinh Không trong cổ họng rêи nhẹ, đôi tay bắt lấy hai tay anh, thân thể như tựa hồ bị đâm nát. Hoài Kinh vẫn chưa tiếp tục động tác, anh rũ mắt nhìn người phụ nữ trong lòng ngực, đuôi mắt cô như có sương mù, nhẹ nhàng lay động, mà đôi con ngươi tròn tròn, thanh triệt sáng trong như hắc lưu li. Trong lòng anh vừa động, cúi đầu hôn nhẹ lên mặt cô, khàn giọng hỏi, "Còn nhớ thân thể của anh không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!