Vậy là anh nấu rồi!~~~~~~~~~~~~~~~~~~Tháng Mười Hai trôi qua rất nhanh, mới đó đã nửa tháng. Chiều thứ sáu, Hứa Tinh Không đến I Drink một chuyến.
Năm giờ chiều là giờ cao điểm nên cửa hàng rất đông đúc.
Đỗ Nhất Triết đang ở sau quầy pha trà sữa, Hoàng Phủ Nhất Đóa thì ngồi chơi cùng A Kim trước cửa hàng.(*I drink – Wu Yin một thương hiệu đồ uống theo phong cách Hồng Kông chuyên nghiệp dưới sự quản lí của nhà hàng Palo
-Trung Quốc.)Hôm nay Hoàng Phủ Nhất Đóa mặc một chiếc váy tím xòe, phối cùng chiếc mũ phớt và bộ tóc giả cũng màu tím nốt, trông cực kì đáng yêu. Hứa Tinh Không vừa đến trước cửa, A Kim liền quay đầu nhìn cô.
Cô nhìn nó cười, A Kim thong thả bước từng bước nhỏ đến chỗ cô.
Đợi đến khi A Kim đến gần, cô cúi người sờ đỉnh đầu nó, A Kim lại ngẩng đầu cọ cọ vào tay cô."A Kim." Hoàng Phủ Nhất Đóa kêu một tiếng. A Kim giật mình chạy về phía Hoàng Phủ Nhất Đóa, trước khi đi còn quay lại nhìn Hứa Tinh Không một cái, ý bảo cô đuổi theo nó.
Cô nắm sợi dây trên cổ nó, bị nó kéo đến chỗ Hoàng Phủ Nhất Đóa. Đỗ Nhất Triết cũng nhìn thấy Hứa Tinh Không, bèn cười nói với cô:"Em bận tí việc."Hứa Tinh Không ngồi xuống bên cạnh Hoàng Phủ Nhất Đóa, cười cười gật đầu nói: "Được."Hoàng Phủ Nhất Đóa nhìn Đỗ Nhất Triết cười, lúm đồng tiền hai bên má nở rộ trông hết sức ngọt ngào.
Cô ấy cầm một quyển tập nhỏ cùng cây bút máy, đang hí hoáy viết gì đó. Thấy tầm mắt Hứa Tinh Không dừng trên quyển tập của mình, Hoàng Phủ Nhất Đóa hào phóng khoe thứ đang cầm trên tay "Là tranh biếm họa số đặc biệt trong ngày giáng sinh đấy chị."Là một tác giả truyện tranh tự do, Hoàng Phủ Nhất Đóa đã có đến ba bốn tác phẩm, mỗi khi đến ngày lễ đều viết số đặc biệt. Hứa Tinh Không nhận lấy quyển sổ rồi hâm mộ, nói: "Nhiều tác phẩm như vậy à, tất cả đều tự em sáng tác ra sao?"
"Không khó đâu ạ."
Hoàn Phủ Nhất Đó cười hì hì nói: "Em và A Triết mỗi năm đều đón Giáng Sinh một kiểu khác nhau nên em có nhiều linh cảm lắm."Hoàng Phủ Nhất Đóa nói xong liền cười ngại ngùng. Hứa Tinh Không bị nụ cười của cô ấy ảnh hưởng, cũng cong môi cười.
Cô cúi đầu nhìn vào những dòng chữ trên sổ rồi liên tưởng đến cảnh được miêu tả. Thời gian: Một đêm tuyết rơi. Nhân vật: Nam nữ chính. Địa điểm: Dưới ngọn đèn đường cuối con phố dàiP1.
Trong không khí náo nhiệt của ngày lễ giáng sinh, nam chính cầm một tán ô đen che cho nữ chính.
Vì trước đó không mang theo ô nên trên quần áo nữ chính còn vương vài bông tuyết. Kịch bản mới chỉ được viết đến đây, Hứa Tinh Không đã hơi sửng sốt.
Hoàng Phủ Nhất Đóa "a" lên một tiếng rồi thè lưỡi xin lỗi cô, "Linh cảm này của em là bắt nguồn từ lần em thấy chị cầm ô, em viết như vậy chị cảm thấy có gì không tiện không?"Lời Hoàng Phủ Nhất Đóa làm Hứa Tinh Không nhớ đến đêm hôm đó.
Hoài Kinh cầm ô che mưa cho cô, còn nói rằng anh lén trốn đến gặp cô.
Lúc đó hai người đã hai tuần không gặp nhau, cô lại bận tối mắt, không ngờ rằng anh sẽ đến gặp cô. Hứa Tinh Không đỏ mặt, vội giải thích: "Anh ấy và chị không phải là kiểu quan hệ đó đâu."Thấy Hứa Tinh Không không để ý đến chuyện mình lấy linh cảm từ lần đó, Hoàng Phủ Nhất Đóa thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Có quan hệ hay không, em sẽ tự YY."Hứa Tinh Không đỏ mặt, có chút bất đắc dĩ nói: "Được rồi."Đỗ Nhất Triết làm việc xong thì đi từ trong quầy ra, đưa tay xoa đầu Hoàng Phủ Nhất Đóa.
Hai người họ ngày nào cũng ở cùng nhau nhưng vẫn không thấy chán, mỗi ngày đều trôi qua trong ngọt ngào, tựa như vị ngọt của kem vani vậy."Chị đến có chuyện gì không?" Đỗ Nhất Triết thu tay lại, cười hỏi Hứa Tinh Không. Hứa Tinh Không gật đầu, nói với Đỗ Nhất Triết: "Hai tuần trước khai trương, hai em giúp đỡ chị nhiều việc mà chị vẫn chưa có dịp cảm ơn.
Hôm nay chị muốn dẫn hai đứa ăn một bữa."
"Yeah!" Nghe Hứa Tinh Không nói vậy, Hoàng Phủ Nhất Đóa lập tức cười vui vẻ. Thấy hai người vui vẻ như vậy, Hứa Tinh Không cũng vui lây, cô hỏi: "Các em muốn ăn gì?"Đỗ Nhất Triết nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Nhất Đóa rồi cười hỏi: "Con heo nhỏ tham ăn này, em muốn ăn gì?"Nghe thấy Đỗ Nhất Triết gọi mình heo nhỏ, Hoàng Phủ Nhất Đóa nhíu mi, tỏ ra giận dỗi dụi đầu vào người Đỗ Nhất Triết.
Cậu ấy tủm tỉm cười đỡ lấy đầu Hoàng Phủ Nhất Đóa, cô nàng đánh vào ngực cậu, mặt mày cậu mềm dịu, nói: "Tiểu tiên nữ, em muốn ăn gì?"Cách gọi này khiến Hoàng Phủ Nhất Đóa thích thú, hưng phấn nhìn Hứa Tinh Không hỏi: "Ăn thịt nướng được không chị?"Thấy ánh mắt sáng rực của Hoàng Phủ Nhất Đóa, Hứa Tinh Không cười gật đầu: "Được chứ."Hoàng Phủ Nhất Đóa vui vẻ đứng dậy, rồi cúi xuống vuốt ve đầu A Kim, nói: "A Kim sắp có xương để gặm rồi nhé."Các quán ăn thường không cho mang theo thú nuôi, nên Hoàng Phủ Nhất Đóa đã cố ý tìm quán ăn Hàn Quốc cho phép mang vật nuôi vào. Ba người cùng A Kim chọn một chỗ ngồi sáng sủa.
Nhân viên phục vụ đem thực đơn đến, Hứa Tinh Không nhìn lướt qua rồi đưa thực đơn cho đôi tình nhân trước mặt, nói: "Đây là lần đầu chị đến đây nên cũng không biết gọi gì, hai em chọn món đi."Đỗ Nhất Triết và Hoàng Phủ Nhất Đóa không phải lần đầu đến đây nên dĩ nhiên biết chỗ này có món gì ngon. Hứa Tinh Không lại bổ sung thêm một câu: "Món gì cũng được, muốn ăn gì thì gọi."Đôi mắt Hoàng Phủ Nhất Đóa cong như trăng khuyết, dựng thẳng ngón tay cái, nói: "Chị đúng là bà chủ tốt nhất trên đời."
Hứa Tinh Không nhận lời khen này.
Cô uống một ngụm cháo bí ngô tặng kèm của quán, cháo ngọt nhưng không ngấy, rất vừa miệng.
Cô định bụng chỉ ăn món này thôi.
Không hiểu tại sao từ lúc vừa vào quán cô đã thấy trong người hơi khó chịu, nhưng không biết khó chịu chỗ nào. Đôi tình nhân trẻ nhanh chóng gọi đồ ăn, Đỗ Nhất Triết đưa thực đơn cho nhân viên phục vụ đứng bên cạnh, sau đó bàn chuyện công việc với Hứa Tinh Không."Chị, Giáng Sinh năm nay chúng ta có tổ chức gì không?"Mười ngày nữa là đến Giáng Sinh rồi. Nói đến đây, thật ra Hứa Tinh Không cũng không biết gì nhiều về mấy chuyện này nên hỏi Đỗ Nhất Triết: "Em có đề xuất gì không?"
Đỗ Nhất Triết vừa rót cho Hoàng Phủ Nhất Đóa một ly nước vừa nói: "Các hoạt động cửa tiệm có thể tổ chức chỉ có mấy loại, ví dụ giảm giá không giới hạn, giảm giá theo giờ, tặng thêm, … Em thấy hoạt động tặng thêm khá hay, thương hiệu I Drink cũng thường tổ chức hoạt động tặng thêm vào mỗi dịp lễ tết.
Có khi tặng ly, có khi là miếng lót ly hoặc các loại bút, vừa tăng doanh thu bán hàng lại vừa quảng cáo thương hiệu."Hứa Tinh Không hỏi: "Làm mấy hoạt động này có cần phải xin phép ai không?"Đỗ Nhất Triết lắc đầu, đáp: "Những cửa hàng lệ thuộc vào công ty lớn thì phải xin phép, còn như chúng ta thì phải tự mua.
Cũng không đắt đâu, mua theo số lượng lớn sẽ đỡ tốn hơn.
Chúng ta có thể đặt trước bao nhiêu cái như thế này…"Hứa Tinh Không cảm thấy đề xuất của Đỗ Nhất Triết rất hay.
Có cậu ấy giúp nên cô yên tâm hơn nhiều, cậu em trai này vừa giàu kinh nghiệm lại vừa có trách nhiệm."Được, vậy em xem thử cần gì thì tự mình quyết định rồi ghi vào sổ gửi cho chị.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!