"Vì muốn sinh con cho anh sao?"~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Không đồng ý chỉ là đùa, giống như lễ Quốc Khánh lần trước vậy. Hứa Tinh Không đỏ mặt, hơi sốt ruột nói: "Anh đừng đùa nữa."
"Được." Hoài Kinh đồng ý rồi lại hỏi: "Nhưng em ăn cơm ở ngoài, vậy anh đói thì ăn gì đây?"Hứa Tinh Không: "…"Trước kia lúc cô không đến nhà anh nấu cơm, anh cũng không có đói chết mà.
Hứa Tinh Không phân tích rồi giải quyết vấn đề, nghiêm túc nhẫn nại nói: "Anh bảo dì giúp việc nấu một bữa trước đi, cơm chiều em sẽ về nấu, cúp máy đây."Hoài Kinh còn chưa kịp nói gì thì điện thoại bên kia đã ngắt.
Nghe tín hiệu máy bận từ điện thoại, anh cười một tiếng rồi đặt điện thoại sang một bên. Anh nhìn ra cửa, lá cây ngọc lan trắng bay bay trong gió.
Hoài Kinh đánh vô
-lăng một vòng, quay xe rời khỏi căn hộ Hòa Phong. Sắp đến tháng mười hai, cũng là tháng cuối cùng của năm nay.
Các dự án lớn của tập đoàn IO đã kết thúc, kiểm tra đánh giá năng lực của các bộ phận cũng sắp bắt đầu. Buổi chiều hôm sau trước giờ tan việc, Hoàng Thiên Tùng tập hợp các bộ phận đến họp bàn về chuyện này.
Anh ta đứng trước bàn hội nghị, vẻ mặt hoà nhã."Nếu năng lực làm việc chênh lệch nhiều, thì kết quả đánh giá năng lực sẽ có chênh lệch, cuộc khảo sát lần này chắc chắn sẽ diễn ra công bằng.
Bộ phận phiên dịch chúng ta tuy rằng chỉ là một khâu, nhưng lại nằm trong phạm vi quản lí của bộ phận thị trường nước ngoài, sau khi làm xong khảo sát, tôi phải nộp kết quả lên cho trưởng phòng Sa của bộ phận thị trường này.
Điểm số của lần khảo sát này sẽ do từng lãnh đạo đánh giá, nhưng chỉ có những lãnh đạo cấp cao mới có thể sửa kết quả.
Cho nên lần này cho dù kết quả thế nào, mọi người cũng không cần phải nghi ngờ."Kết thúc cuộc họp, Hứa Tinh Không cùng Trần Uyển Uyển vừa rời công ty vừa nói chuyện."Lão cáo già Hoàng Thiên Tùng này, tuy bộ phận thị trường nước ngoài quản lí bộ phận phiên dịch, nhưng lại không nắm rõ về bộ phận phiên dịch.
Kết quả đánh giá cuối cùng như thế nào, còn không phải nằm trong tay hắn sao.
Hắn còn ở đây khua môi múa mép, hừ."Kết quả kiểm tra đánh giá cuối năm còn ảnh hưởng đến tiền thưởng cuối năm và con đường thăng chức sau này, nên Hứa Tinh Không khá quan tâm.
Cô hỏi Trần Uyển Uyển: "Cái này khi nào có kết quả?"Trần Uyển Uyển trả lời: "Khoảng thứ năm, hôm đó bên lão Hoàng có kết quả rồi thì sẽ đưa cho mình và chị Gia Lâm xem, nhưng khả năng thay đổi kết quả rất nhỏ."Lúc hai người đang trò chuyện thì Lí Diệu Tuyết vừa gọi điện thoại vừa đi từ phía sau đến, giày cao gót của cô ta nện xuống sàn vang lốp cốp, giọng điệu õng ẹo."Được, em qua đó ngay."
Lúc đi ngang qua hai người, cô ta còn như có như không nhìn lướt qua, Trần Uyển Uyển thấy vậy, huyệt thái dương không tự chủ được giật giật. Trước kia lúc Lí Diệu Tuyết không được lên làm phó phòng thì vốn định từ chức, kết quả lại được lão Hoàng khuyên ở lại.
Cũng không biết khuyên cách nào, nhưng chắc chắn đã cho cô ta lợi ích gì đó.
Sau chuyện lần đó, cô ta còn chưa làm gì Trần Uyển Uyển và Hứa Tinh Không.
Lần này rất có thể sẽ mượn việc khảo sát kết quả để trả đũa hai người. Nhìn thấy cô ta ra khỏi cửa, thái dương Trần Uyển Uyển mới dãn ra, cô ấy thật sự rất chướng mắt Lí Diệu Tuyết, chỗ nào cũng không vừa mắt cả."Lão Hoàng cũng không dám làm khó cậu đâu, dù sao vẫn còn có chị Gia Lâm mà." Trần Uyển Uyển an ủi Hứa Tinh Không. Nhưng sự thật đã vả vào mặt họ rất nhanh. Sáng thứ năm, Trần Uyển Uyển cầm giấy kiểm tra đánh giá trong tay mà giận run người, định xông vào phòng của Hoàng Thiên Tùng.
Hứa Tinh Không nhìn thấy thì vội đứng dậy cản cô ấy lại. Lửa giận của Trần Uyển Uyển đã bốc lên tới đầu, đồng nghiệp xung quanh đều nhìn cô ấy.
Hứa Tinh Không kéo cô ấy vào phòng nghỉ.
Đến phòng nghỉ, Trần Uyển Uyển liền ném bảng kết quả kiểm tra đánh giá lên bàn, mắng một câu."Hoàng Thiên Tùng là tên khốn khiếp."Hứa Tinh Không nhìn thoáng qua kết quả kiểm tra đánh giá.
Trần Uyển Uyển thật ra không bị gì, đạt loại A.
Phía dưới là Lí Diệu Tuyết, đạt loại A, còn những người phía dưới đều đạt loại B. Trong bảng kết quả này, B đã là loại thấp nhất. Bởi vì trong lòng đã sớm suy đến, nên hiện tại kết quả này cũng nằm trong dự đoán của Hứa Tinh Không, nên cô không quá kinh ngạc."Cứ như vậy đi.
Cậu đừng tranh cãi với lão Hoàng làm gì." Hứa Tinh Không nói. Trần Uyển Uyển là phó phòng, Hoàng Thiên Tùng không thể cho điểm quá thấp, nhưng cô thì không giống vậy.
Đồng nghiệp trong công ty đa số đều chỉ là quan hệ xã giao, không ai đứng về phe ai cả.
Hứa Tinh Không không muốn Trần Uyển Uyển ra mặt, việc này rất bất lợi cho cô ấy.
Dù sao cô ấy chỉ mới làm phó phòng chưa được hai tháng. Hứa Tinh Không nhìn thấy Trần Uyển Uyển giận đến nỗi mím chặt môi thì đổi đề tài."Ngày mai mấy giờ chúng ta đi? Cậu lái xe sao?"Ngày mai thứ bảy, hai người đã hẹn cùng nhau đi khám bệnh.
Hứa Tinh Không đã xin nghỉ trước với Hoài Kinh. Trần Uyển Uyển vẫn chưa hết tức giận, một lúc lâu sau mới bình phục, cô ấy nén lửa giận trong lòng xuống, bình tĩnh nói: "Chín giờ, mình lái xe sang đón cậu."Thứ bảy, sáng sớm Trần Uyển Uyển đã gọi điện thoại nói sẽ đến đón cô.
Hứa Tinh Không đang đánh răng, bèn hỏi: "Cậu có đưa Khang Khang đi cùng không?"
"Không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!