"Em quên mang theo một thứ này."
"Hả?" "Quên mang cái gì?"
"Quên mang theo anh."~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Hứa Tinh Không giương mắt nhìn Hoài Kinh, đáy mắt có chút hờn giận.
Cô hé môi như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ trừng mắt với anh, nói nhỏ đến mức chỉ hai người nghe thấy."Em không đồng ý."Câu nói này như viên băng nhỏ rơi vào nước nóng, vừa gặp nước đã bị hòa tan, thật sự không có chút lực sát thương nào. Dưới ánh mặt trời, Hoài Kinh nhíu mày, ý cười trên môi lại càng thêm sâu. Người đánh giá trà nghệ là người trong nước, nên cần phiên dịch của IO truyền đạt lại cho người bên TIE, ngoài chuyện này ra thì Nhan Gia Lâm và Hứa Tinh Không chủ yếu phụ trách phiên dịch lời nói của đối phương thành tiếng Hán cho nhân viên công ty. Kết thúc buổi thưởng thức trà nghệ, đoàn người mới đi vào chủ đề chính, đến phòng họp bàn bạc chuyện công việc.
Thật ra chuyện hợp tác cùng tập đoàn TIE, những chuyện cơ bản đã thống nhất và ký hợp đồng rồi, chỉ có một vài vấn đề nhỏ cần xây dựng thêm.
Vốn chỉ cần bộ phận nghiệp vụ cũng có thể ứng phó được, không ngờ Hoài Kinh lại đến đây. Tuy Hoài Kinh đến, nhưng người chủ trì hội nghị vẫn là trưởng phòng Dương của phòng nghiệp vụ.
Hoài Kinh ngồi ở vị trí đầu, lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, đôi mắt nâu nhạt bình thản nhìn chằm chằm văn kiện trong tay, hơi cong ngón tay thờ ơ lật xem. Cà vạt của anh được thắt chắc chắn tinh tế, âu phục được cắt may khéo léo, phong cách lạnh lùng lịch sự.
Toàn bộ quá trình cuộc họp anh đều không nói gì, chỉ điềm tĩnh ngồi đó, trông đặc biệt vượt trội.
Làm người ta liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ngay anh mới chính là người quyết định cuối cùng trong hội nghị này. Hứa Tinh Không làm thư ký, đuôi mắt tình cờ liếc qua anh, mỗi lúc như vậy, cô lại nhớ đến lời anh nói ở phòng trà nghệ. Thật ra Hứa Tinh Không chưa từng bị uy hiếp vì dù sao quan hệ của hai người là bạn giường, ngang hàng, chứ không phải anh bao nuôi cô.
Cho nên nếu hai người phát sinh quan hệ thì phải cần cô đồng ý. Bên cạnh nhau một thời gian, càng lúc anh càng bá đạo hơn, Hứa Tinh Không nhận ra rằng, cô ngày càng mất kiên định trước anh.
Đây không phải là dự tính ban đầu của cô, bởi vì từ đầu hai người đến với nhau là do nhu cầu.
Mà hiện tại lại trở thành Hoài Kinh muốn gì được nấy. Cô đến đây là để công tác chứ không phải cùng anh đến du lịch. Nghĩ đến đây, Hứa Tinh Không dần có chút tự tin. Có điều, Hoài Kinh thật giống khách du lịch. Sau khi hội nghị kết thúc thì cũng đã đến bữa tối.
Ăn tối xong, mọi người mới giải tán, Hứa Tinh Không về phòng trước. Trở về phòng, Hứa Tinh Không liền thu xếp đồ đến khu spa của suối nước nóng Mậu Bạch, trước khi đến Văn Thành, cô đã đặt một phòng ôn tuyền đơn. Phòng ôn tuyền đơn quy định tối đa ba người một phòng, nhưng Hứa Tinh Không chỉ ngâm một mình, chẳng những để rộng rãi, mà còn để tránh người khác nhìn thấy mấy dấu hôn trên người lại xấu hổ.
Toàn bộ khu suối nước nóng Mậu Bạch là hình tam giác, bao gồm khách sạn, khu thương mại giải trí và khu spa, ở ba giao điểm của hình tam giác.
Khu spa ở giao điểm trong cùng của Mậu Bạch, ba nơi đều có hành lang dài nối tiếp, Hứa Tinh Không từ khu khách sạn đi qua một đoạn hành lang dài mới đến khu ôm tuyền.
Sau đó nhân viên phục vụ dẫn cô đến phòng bao. Tới cửa phòng bao, Hứa Tinh Không lấy thẻ mở cửa phòng.
Cửa vừa mở ra, khí nóng liền phả vào mặt, Hứa Tinh Không bị hơi nước xông đến mặt hơi đỏ lên.
Cô đẩy cửa vào quan sát bên trong phòng. Gian phòng không lớn, chỉ khoảng mười mét vuông.
Cạnh cửa là tủ thay quần áo, chính giữa là những tảng đá xếp chồng lên nhau tạo thành một cái hồ nước nóng.
Bên trong hồ nước nóng có vòi sen, phòng rượu và sau cùng là cửa sổ. Nước nóng ở đây được lấy từ suối nước nóng hoặc nước sông, chảy qua những ống trúc nối vào phòng.
Ống trúc chạy dọc vào phòng cập cửa sổ, trong ống trúc dẫn nước nóng từ suối nước nóng. Song song với việc liên tục dẫn nước nóng mới từ suối nước nóng vào, nước nóng cũ trong hồ cũng được dẫn thoát ra bên ngoài. Thiết kế như vậy vừa đơn giản lại sạch sẽ tiện lợi. Hứa Tinh Không một mình một phòng, nên dứt khoát cởi toàn bộ quần áo ra.
Nước nóng hơn 40 độ, trong phòng hơi nước tỏa lên như đang xông hơi, Hứa Tinh Không đã đổ mồ hôi đầy người. Sau khi cởi quần áo, trước tiên Hứa Tinh Không ngâm chân vào nước nóng.
Nước trong hồ cao hơn nhiệt độ cơ thể, nên cô thấy hơi nóng.
Hứa Tinh Không vừa cho chân vào đã rụt lại ngay, sau khi giật giật ngón chân rồi cho chân vào nước lần nữa. Chờ cơ thể từ từ thích ứng với độ ấm, Hứa Tinh Không mới ngâm cả người vào trong nước rồi thoải mái thở ra một hơi. Hồ nước nóng chỉ được xây từ những tảng đá xếp chồng lên nhau, dưới hồ cũng thế, vừa làm tăng độ thẩm mỹ lại giữ được độ ấm của nước.
Hứa Tinh Không vừa ngâm mình vào, chưa thăng bằng tốt nên bị ngã ngồi xuống đáy hồ, tảng đá nóng bên dưới làm cô giật mình nên vội vã đứng dậy.
Nhưng chỉ nóng lúc vừa vào, còn một lúc sau thì vô cùng thoải mái.
Hứa Tinh Không ngâm mình một lúc, sau đó quen với độ ấm rồi thì chỉ muốn ngồi ở đó không đứng lên. Suối nước nóng mang đến cảm giác thoải mái và dễ chịu, nên làm người ta dễ buồn ngủ. Ý nghĩ Hứa Tinh Không dần bay xa, cô ngẩng đầu nhìn trần nhà. Trên trần nhà là một bức tranh hoa sen chớm nở được tạo nên từ những ánh đèn, thỉnh thoảng trong ánh đèn lại có bóng một cái đuôi vẫy qua, tựa như cá chép đang tung tăng trong ao sen. Lần này sau khi đi công tác về, cô sẽ không được thư thả như thế này nữa.
Phải ký hợp đồng, trang trí tiệm trà sữa, rồi lại ra thông báo tuyển nhân viên.
Sau đó đào tạo nhân viên rồi bắt đầu kinh doanh, chuyện nào chuyện nấy cũng cần mấy chục vạn. Hiện tại Hứa Tinh Không không nói đến lợi nhuận, thậm chí đến thời gian thu hồi vốn cũng chưa tính đến.
Nếu tương lai cửa tiệm không thu hồi được vốn thì cô sẽ trở về Hoài Thành, coi như lần đầu tư này là công dã tràng. Nghĩ đến đây, Hứa Tinh Không lại nhớ đến một vấn đề. Cô sẽ còn ở Hạ Thành bao lâu nữa đây? Bây giờ cô sống ở Hạ Thành chẳng khác nào yên vui trên vách đá cheo leo, nhìn thì có vẻ thoải mái thư thả nhưng lại không ổn định.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!