"Đậu à, là anh Ớt Chuông của em đây, em trai của anh thật là đáng yêu quá đi."
"Chị nữa chị nữa, chị là Bông Cải, càng nhìn càng thấy Đậu Đậu đáng yêu giống chị."
Ớt Chuông và Bông Cải thay phiên nhau đưa nôi, suốt cả buổi cứ líu lo không ngừng về mấy chuyện vặt vãnh hôm nay, ba nhỏ bận nấu bữa tối nên giao cho cả hai trông em Đậu Đậu. Về thành viên nhỏ xíu này của gia đình ấy à, bé con tên là Kim Jung Soo, thật ra ba nhỏ đặt bé là Đậu Đỏ nhưng hai bạn nhỏ của chúng ta thích gọi là Đậu Đậu hơn.
Em bé nằm trong nôi cười tít mắt khi thấy những món đồ chơi đủ màu sắc trên đầu. Lúc sau vì mệt quá nên lăn ra ngủ mất, Ớt Chuông và Bông Cải không còn ai để đùa giỡn đành chuyển sang xem hoạt hình, người ta không có làm ồn đâu nha, hai bé con bật thật nhỏ vì sợ làm em Đậu giật mình, nhóc con này khó tính lắm, một tiếng động nhỏ cũng khóc ré lên được.
Jungkook và hai bé con ăn cơm xong cả buổi mà vẫn chưa thấy hắn về. Gần đây công ty có nhiều dự án nên rất bận, nhân viên như cậu làm việc xong được về sớm chứ còn trụ cột như hắn phải ở lại thảo luận thêm về dự án, hầu như chẳng có ngày nào hắn được về nhà trước tám giờ.
"Ba ơi, khi nào ba lớn mới về ạ?"
"Ba cũng không biết, ba lớn rất bận rộn, giờ giấc không cụ thể đâu con à."
"Vậy phải làm sao đây, Cải muốn tặng món quà đó cho ba."
"Để ba gọi điện hỏi xem khi nào ba lớn về nhé."
Bông Cải gật đầu như giã gạo, chuyện là khi sáng bé đi mua sắm với bà nội thì nhìn thấy một món quà, bé muốn tặng cho ba lớn nên cả ngày hôm nay cứ mong chờ ba về. Cậu không đành nhìn con gái buồn nên lấy điện thoại gọi cho hắn, mong rằng không làm phiền công việc của mọi người.
Kim Taehyung cùng mấy nhân viên bàn bạc cho dự án mới, không khí vô cùng căng thẳng, đây đã là cốc cà phê thứ năm hắn uống tối nay, không chỉ riêng hắn mà tất cả mọi người đều vô cùng mệt mỏi, nhưng biết làm sao được, công việc thì vẫn phải hoàn thành.
"Mọi người tiếp tục làm việc đi, tôi nghe điện thoại một lát."
Gương mặt nghiêm nghị lúc nói chuyện với cấp dưới biến mất, thay vào đó là nụ cười hạnh phúc khi nhìn thấy tên người gọi đến. Toàn bộ đều được thu vào mắt tất cả nhân viên ngồi đó, nhân cơ hội hắn nghe điện thoại, mọi người bắt đầu xì xầm to nhỏ về nụ cười khi nãy của chủ tịch. Trong khi đó con người kia vẫn đắm chìm trong cuộc điện thoại của chồng nhỏ.
"Khi nào anh về ạ?"
"Chắc là khuya lắm, em với con cứ ngủ trước đi đừng chờ anh."
Đầu dây bên kia im lặng vài giây vì hụt hẫng, vì tính chất công việc nên Kim Taehyung không thể thường xuyên về nhà sớm để ngủ cùng cậu, Jungkook rất hiểu và thông cảm cho hắn, nhưng cậu cũng biết buồn chứ, có phải đá cuội vô tri gì đâu mà không biết thương biết nhớ.
"Giận anh sao?"
"Không có ạ, nếu anh bận vậy em không làm phiền nữa, em vừa mua một bộ đồ ngủ mới nên muốn khoe với anh... chắc là để hôm khác vậy."
"Anh về ngay, em chờ anh một lát nhé."
Cậu tắt máy trong sự hoang mang, không phải vừa nãy nói là khuya mới về được hay sao, giờ đột nhiên lại đổi ý. Người kia vừa tắt máy đã giải tán mọi người, ai về nhà nấy, công việc cứ để mai hẵng làm, giờ hắn có thứ gấp hơn cả công việc rồi. Đến lúc ra khỏi công ty mấy nhân viên vẫn chưa hiểu lý do vì sao mình được ra về.
Lúc nghe cậu nói vừa mua đồ ngủ mới không biết trong đầu hắn xuất hiện bao nhiêu hình ảnh. Có lẽ là một bộ quần áo xuyên thấu, như vậy chắc sẽ thú vị lắm đây, không cần cởi quần áo cũng có thể nhìn thấy hết cơ thể ngọt ngào đó. Hay là dạng đồ ngủ ngắn cũn cỡn, chân Jungkook rất thon và trắng, nếu quần ngủ ngắn thật ngắn kiểu gì chẳng được thưởng thức sự xinh đẹp ấy.
Chỉ mới tưởng tượng thôi cũng khiến hắn sướng rơn người.
2
Đến lúc về nhà đã vội chạy lên phòng, cửa phòng mở toang trong sự vội vã của hắn, Ớt Chuông và Bông Cải ngồi trên giường nhìn ba lớn chằm chằm, Đậu Đỏ nằm trong nôi bận chơi đồ chơi nên chẳng quan tâm đến tiếng động đó. Chợt cửa phòng tắm bật mở, người mà hắn tìm kiếm từ đó bước ra.
Kim Taehyung đứng hình khi thấy cậu, bộ đồ ngủ quyến rũ mà hắn tưởng tượng đâu, khung cảnh nóng bỏng của cả hai tan biến, hắn muốn gục ngã quá đi mất. Jeon Jungkook mặc bộ đồ ngủ dài tay hình quả đào, màu hồng phấn này rất hợp với người đáng yêu như cậu... chỉ là hắn muốn trái đào khác cơ.
2
"Anh về rồi, bộ đồ ngủ này rất đáng yêu đúng không anh, là Bông Cải chọn cho em đấy."
Lúc sáng bé con dạo một vòng trung tâm mua sắm với bà nội có mua được vài bộ đồ ngủ, là đồ ngủ hình trái cây, nó đáng yêu lắm, thế là năm bộ quần áo được thanh toán trong vòng một nốt nhạc. Đó chính là món quà Bông Cải muốn tặng cho ba lớn.
"Đáng yêu lắm, Jungkook của anh luôn luôn đáng yêu mà."
Nhớ ra mục đích của mình, Bông Cải chạy đến lấy bộ quần áo trên bàn đưa cho hắn. Hôn nhẹ lên gò má phúng phính của con gái, hắn cầm theo bộ quần áo vào trong tắm. Cậu khó hiểu khi hắn tỏ ra có chút thất vọng, rồi một lúc sau ba nhỏ cũng hiểu ra lý do vì sao ba lớn bày ra khuôn mặt đó, đúng là con người không đứng đắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!