Chương 49: Khí Linh Thức Tỉnh

Trong cung điện to như vậy, sớm đã không còn chỗ ngồi.

Lúc này là Bách Thánh tiết, mọi người ở kinh đô đều vô cùng chờ mong. Bởi vì chỉ có trong ngày Bách Thánh tiết, sẽ không có sự phân biệt tôn ti.

Ngay cả hài tử những nhà bình thường, chỉ cần có bản lĩnh thông qua tỷ thí, đều có tư cách gia nhập vào trong hoàng cung. Bọn họ có thể tiến hành tỷ thí với con em quý tộc, cuối cùng có thể may mắn đoạt được vị trí thánh tử hoặc thánh nữ. Từ đây một bước lên trời, được đế vương coi trọng.

Nhưng đây chỉ là một giấc mơ đẹp mà thôi. Bởi vì từ xưa tới nay, thánh nữ mỗi đời đều là Yến Ngưng Lạc, đệ nhất thiên tài thiếu nữ Thanh Lan Quốc, được tông thủ Phiêu Miểu Tông nhìn trúng và tự mình thu nhận làm đệ tử nội môn mười mấy năm trước.

Ngay cả Phiêu Miểu Tông cao thủ nhiều như mây, cũng có thể nhìn thấy tên của Yến Ngưng Lạc ở trên bảng xếp hạng, thậm chí còn đứng vững vàng phía trước.

Và vị trí thánh tử vẫn luôn bị Thái tử Hiên Viên Triệt giành lấy, điều này cũng được các bá tánh lưu truyền rộng rãi. Quả nhiên hai người là trời sinh một đôi, thực lực đều rất cao thâm.

Ba đại tông môn từ trước tới nay đều luôn âm thầm tranh đoạt vị trí đứng đầu. Mặc dù mấy năm nay Phiêu Miểu Tông đều chiếm vị trí đứng đầu tông môn, nhưng Vô Cực Môn và Tiêu Dao Cốc cũng không phải hạng người hời hợt, ngược lại mấy năm nay giấu diếm thực lực khó dò.

Bách Thánh tiết năm nay, đoán rằng có lẽ sẽ có thay đổi.

Thánh tử thánh nữ của Thanh Lan Quốc sẽ nhận nhiệm vụ nghênh đón khách quý quan trọng, tất nhiên là rơi vào trong tay Yến Ngưng Lạc và Hiên Viên Triệt.

Mặc dù Yến Ngưng Lạc mới tới tuổi cập kê không lâu, nhưng khí chất bình tĩnh trầm ổn quanh thân, khiến người rất khó đoán ra tuổi của nàng ta, tất cả đều bị thuyết phục trong vô thức. Nàng ta đứng ở bên cạnh Thái tử Hiên Viên Triệt

- thái tử của một quốc gia, không hề thua kém chút nào.

"Những năm qua chưa từng thấy ngươi tích cực như thế." Giọng nói dịu dàng của Hiên Viên Triệt vang lên bên người, mang theo một ý vị khó nói.

Yến Ngưng Lạc vừa mới chào hỏi một sư muội đồng môn, vừa nghe thấy lời này, lập tức sửng sốt một chút, sau đó khóe môi khẽ nhếch, "Như thế nào, những năm qua ta có gì khác hay sao?"

Ánh mắt Hiên Viên Triệt tối sầm lại, không trực tiếp trả lời thẳng vấn đề của nàng, "Khanh Dạ Ly, ngươi tốt nhất đừng tiếp cận gần hắn quá mức."

"Thái tử đang ghen sao?" Yến Ngưng Lạc cười nhạo nói, "Hắn là dạng người nào, ta hiểu biết hơn ngươi. Yên tâm, hiện tại ta vẫn nắm giữ tên tuổi Thái tử phi, sẽ không để cho ngươi bị người trêu chọc. Tuy nhiên......" Nàng ta dừng lại một chút, đột nhiên ghé sát bên hắn, nói nhỏ giọng chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy, "Ngươi biết...... vì sao ta không thích ngươi không?"

"Vì sao?" Thật ra Hiên Viên Triệt cũng không biết, hắn vốn không phải rất ghét nữ nhân này, nhưng mỗi lần nàng ấy gặp mình, đều mang theo bộ dáng không chút hứng thú với hắn. Hắn thân là Thái tử của một quốc gia, bao nhiêu nữ nhân muốn được hắn để ý, chỉ duy nhất một mình nàng ấy lại tránh hắn giống như tránh rắn rết.

Điều này khiến cho hắn có lẽ từng thích nàng ấy một chút cũng hoàn toàn biến thành chán ghét. Không có một nam nhân nào có thể chịu đựng được thái độ của thê tử tương lai đối với mình như vậy.

Thời gian trôi qua, bọn họ đều nhìn không thuận mắt lẫn nhau.

"A! Hiện giờ, ta cũng không ngại nói với ngươi." Yến Ngưng Lạc đột nhiên nhoẻn miệng cười. Mỹ nhân luôn luôn lạnh lùng cao quý nhoẻn miệng cười, vô cùng kinh diễm. Người ngoài nhìn thấy thì nghĩ có lẽ hai vị hôn phu thê đang lời ngon tiếng ngọt gì đó. Thiếu nữ mỹ lệ tươi cười khiến lòng người rung động.

Chỉ có Hiên Viên Triệt mới nghe được giọng lạnh lùng của thiếu nữ đang nhẹ nhàng nói bên tai, "Khanh Dạ Ly...... Hắn mới là định mệnh của ta. Khi mới tám tuổi, ta nhìn thấy hắn lần đầu tiên. Ngay khi ta bắt đầu có ký ức, người này đã thường xuyên xuất hiện ở trong giấc mơ của ta, cho đến khi ta chính mắt nhìn thấy hắn, ta mới biết được, thì ra những cảnh trong mơ đều là sự thật."

"Nhưng hiện tại trên lưng ta lại gánh vác vị trí Thái tử phi của Thanh Lan Quốc." Sắc mặt Yến Ngưng Lạc trở nên u ám, "Ta chán ghét thân phận này, thậm chí càng chán ghét ngươi hơn."

"Mấy năm nay ở Phiêu Miểu Tông, ta đã cố gắng khiến mình trở nên cường đại hơn, chỉ vì có một ngày ta có thể đứng ở bên người nam nhân kia. Bây giờ cơ hội đã đến, chỉ cần đoạt được vị trí thánh nữ lần này, ta sẽ đưa ra đề nghị giải trừ hôn ước giữa chúng ta với bệ hạ."

Sắc mặt Hiên Viên Triệt có chút khiếp sợ, nhưng vẫn cố gắng hết sức đè thấp giọng nói của mình, "Ngươi điên rồi sao! Yến Ngưng Lạc, Khanh Dạ Ly là người Lâm Uyên, đừng nói tới chuyện hai nước chúng ta đối địch, ngươi cho rằng thần danh giết người của hắn từ đâu mà tới!"

"Ta không để ý." Yến Ngưng Lạc chuyển người qua, dáng người mảnh khảnh có vẻ cao ngạo lạnh lùng, "Đứng ở bên người hắn không dễ, nhưng ta sẽ không lùi bước."

Hiên Viên Triệt muốn nói tiếp gì đó, nhưng sau lưng đột nhiên có người vỗ vai hắn.

"Triệt, các ngươi đang thầm thì với nhau bí mật gì vậy?" Mộ Phi Nhiên cùng tiến cung với gia gia Mạc Thượng tướng quân, khi nhìn thấy Hiên Viên Triệt thì lập tức cáo biệt gia gia, qua đây tìm hắn.

Hiên Viên Triệt không nói nhiều lời, nhưng sắc mặt trong nháy mắt đen lại.

"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Ngưng nhi, ngươi lại đấu võ mồm với Thái tử hay sao?" Mộ Phi Nhiên nhìn thấy sắc mặt không thân thiện của hắn, nghi ngờ hỏi.

"Không thể nào. Biểu ca, nếu ngươi đã đến rồi, vậy hãy ở đây cùng với Thái tử." Yến Ngưng Lạc thờ ơ nói, sau đó xoay người rời đi, để lại Mộ Phi Nhiên bối rối đứng đó.

Hiên Viên Triệt hơi nheo mắt lại. Nàng ấy đột nhiên tránh ra như vậy, tất nhiên vì nhìn thấy người Lâm Uyên Quốc bên kia. Khanh Dạ Ly lúc này cũng đã vào cung......... Dịch: Emily Ton.....

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!