Chương 23: Rời đi – Giờ nói đến chuyện trừng phạt?

Tô Trạch Tuế nhìn chằm chằm vào tin nhắn của "chú Chấm". Bàn tay nhỏ bé cứ giơ lên lại buông xuống, lặp đi lặp lại, cuối cùng vẫn chẳng thể nào làm ngơ trước tin nhắn của người khác.

[Người dùng1947296: Không]

[.: Tâm trạng không tốt à?]

Tô Trạch Tuế thoát khỏi Ahu, mở WeChat ra xem thử.

Thấy Cố Dật Lam không gửi gì cho mình, cậu mới mím môi quay lại Ahu, miễn cưỡng đáp thêm mấy câu với "chú Chấm".

[Người dùng1947296: Ừm]

[.: Vì sao?]

Tô Trạch Tuế không muốn nói rằng tâm trạng cậu xấu đi chỉ vì mãi chẳng nhận được tin nhắn của vị hôn phu. Cậu sợ đối phương lại buông thêm câu: "Hai người tuyệt đối sẽ không bao giờ cưới nhau đâu."

Cậu nghĩ rất lâu, cảm thấy mình có thể chia sẻ bí mật nhỏ với Cố Dật Lam, nhưng lại chẳng tìm ra cơ hội mở lời.

[Người dùng1947296: Vì không vui]

Cậu tiếp tục trả lời lấy lệ.

[.: [Link – Năm việc giúp tâm trạng tốt hơn]]

Tô Trạch Tuế chẳng buồn bấm vào. Cậu đã từng tải cả ứng dụng phòng chống lừa đảo quốc gia rồi. Cậu sợ vừa mở ra là hiện ngay giao diện nhập mật khẩu thẻ ngân hàng thì toi.

Thế nhưng đối phương lại cực kỳ dai dẳng.

[.: Vậy phải làm sao mới vui lên được?]

Tô Trạch Tuế ngẫm nghĩ một lúc, ánh mắt lại vô thức rơi xuống cuốn sách luyện đề thi trước mặt.

[Người dùng1947296: [ảnh][ảnh][ảnh][ảnh][ảnh]]

Học sinh khối tự nhiên thường có một thói quen: gặp bài khó thì cứ để đó, trước khi đi ngủ nghĩ lại, không biết từ lúc nào, linh cảm tự nhiên đến, thế là giải được.

Nhưng đề thi học sinh giỏi thì lại khác hẳn.

Tô Trạch Tuế cứ để đó mãi, mà tích lại thành cả chục bài, đến giờ vẫn chưa nghĩ ra nổi.

Những bài tối qua Cố Dật Lam giảng cho cậu chỉ như muối bỏ biển, hoàn toàn chưa đủ.

Thật ra, Tô Trạch Tuế chẳng mấy hứng thú trò chuyện với ai ngoài Cố Dật Lam.

Với người hướng ngoại, xã giao chính là cách họ nạp năng lượng. Nhưng với Tô Trạch Tuế, xã giao lại như rút cạn sức lực, muốn hồi lại thì phải giải thêm cả đống bài thi khó.

So với việc nói chuyện về tuyết, về trăng, về sao, từ thơ ca nhạc họa đến triết lý nhân sinh… thì thà có người dạy cậu giải bài còn thiết thực hơn nhiều.

Cậu gửi đi một loạt ảnh đề dài lê thê, cứ ngỡ "chú Chấm" sẽ bị dọa cho bỏ chạy.

Không ngờ đối phương hôm nay lại hiếm hoi tốt bụng, thực sự gửi lại cho cậu những cách giải chi tiết hơn, mới mẻ hơn. Các bước đều được gõ máy tính hẳn hoi, hoàn toàn không lộ nét chữ.

Trong mắt Tô Trạch Tuế, cái avatar mặc định trông vốn nghiêm nghị của "chú Chấm" giờ lại thấy hiền từ hẳn lên.

Một tiếng rưỡi sau.

[Người dùng1947296: Cảm ơn. Tôi đi ngủ đây]

[.: Vui hơn chưa?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!