"Ưm…"
Chu Thanh Thanh bị anh hôn không khỏi nâng cằm lên.
Bầu không khí trong căn phòng rộng lớn dường như cũng dần trở nên đặc sệt hơn.
Cô dùng sức đẩy anh một cái, lời nói ra lạc cả giọng, cô muốn quay mặt đi: "Ôn Tư Ngật, tự dưng… Em… Không cần, ưm, anh ở lại với em nữa."
Nếu còn tiếp tục phát triển theo hướng này thì cái mà anh gọi là ở lại với cô chắc chắn không phải kiểu ở lại trong sáng.
Ôn Tư Ngật bóp má cô không quá dịu dàng để cô không động đậy, rồi anh c ắn môi dưới cô một cái: "Ôn Tư Ngật?"
Chu Thanh Thanh: "Hả… ?"
Có gì không đúng à?
"Sao không gọi chú?"
"…"
Chu Thanh Thanh ngớ ra một giây, cố gắng đè nén cảm giác muốn co quắp lại của ngón chân, sau đó vội vàng cúi đầu trèo xuống khỏi người anh và ngồi ở vị trí cách xa anh ít nhất một mét. Đoạn, cô hắng giọng, dứt khoát nói sang chuyện khác với giọng điệu thân thiện: "Anh nên đi xã giao thì hơn, em mới xuống máy bay, định nghỉ ngơi một chút, không cần anh ở lại với em đâu."
Ôn Tư Ngật giật giật cổ họng: "Thật sự không cần?"
Chu Thanh Thanh nói với giọng kiên định hệt như muốn gia nhập Đảng vậy: "Thật sự không cần!"
Mấy giây sau, Ôn Tư Ngật bóp bóp mặt cô, khẽ thở dài: "Anh sẽ về sớm."
"Có chuyện gì em cứ tìm Chu Hùng là được."
…
Cánh cửa phòng tổng thống mở ra.
Ôn Tư Ngật vừa đi ra ngoài vừa siết chặt cà vạt. Những người tinh mắt đều có thể nhận ra sếp Ôn có chút gì đó khác thường. Bộ vest vốn thẳng thớm ban đầu xuất hiện vài nếp nhăn không quá rõ ràng, ngay cả khí chất lạnh lùng trên người anh cũng trở nên nhẹ nhàng và ôn hòa.
…
Sau khi Ôn Tư Ngật đi, Chu Thanh Thanh lấy quần áo vào phòng tắm tắm rửa, vì khi ở trên máy bay cô đã ăn một ít nên bây giờ không cảm thấy quá đói.
Mới vừa đi ra thì nhận được tin nhắn Wechat của Ôn Tư Ngật: "Món ngọt và vịt quay của nhà hàng này khá ổn, em muốn ăn thử không? Anh cho người đóng gói mang qua cho em."
Chu Thanh Thanh vừa lau mái tóc đã gần khô vừa trả lời: "Không ăn đâu."
"Em không thích ăn vịt quay!"
Đi xã giao rồi lấy vịt quay để đẩy cô đi, cô dễ dỗ dành vậy à?
Thay quần áo xong, cô đi xuống nhà hàng ở tầng dưới khách sạn. Bữa tối là buffet tự phục vụ, có thể tự chọn món mình muốn ăn. Thức ăn rất phong phú, thoạt nhìn cũng tạm ổn. Chu Thanh Thanh gắp một miếng sườn dê nướng, một ít mì Ý, hai quả cà chua nhỏ, một đĩa salad rau nhỏ và một ly nước trái cây, sau đó quay về chỗ ngồi.
Trong lúc ăn, cô mở Wechat hỏi Chu Hùng đã đặt phòng cho cô xong chưa.
Khi nãy hệ thống xảy ra trục trặc khiến cô không thể làm thủ tục nhận phòng nên cô mới tạm thời đến phòng của Ôn Tư Ngật, tối nay cũng đâu thể ngủ ở phòng anh luôn được?
Không tốt, chuyện này cực kỳ không tốt.
Một lát sau, Chu Hùng trả lời: "Phòng của sếp Ôn rất rộng."
"Tôi cảm thấy cũng không cần thiết lắm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!