Chương 66: Ngoại truyện 8

Editor: Nơ

Suốt mấy tháng qua, Cận Thời Dược tạm gác công việc để ở bên cạnh chăm sóc Mạnh Ly. Lần này đến Bắc Kinh cũng vậy, anh không tự mình lái máy bay mà cùng cô ngồi chuyến bay của hãng hàng không Nam Thành đến Bắc Kinh.

Vì phải đi xa, dù có hút nhiều sữa cũng không đủ cho hai con ti. Mà các con còn quá nhỏ, chưa thể uống sữa công thức. Nên vợ chồng họ quyết định đưa hai cục cưng và hai bảo mẫu theo cùng.

Khoang hạng nhất rộng rãi, suốt chuyến bay hai bé đều ngoan ngoãn, không hề quấy khóc. Sau khi đến nơi và làm thủ tục nhận phòng khách sạn, Mạnh Ly cho con ti sữa. Tiếp đó, cô trang điểm thật chỉn chu rồi chọn một bộ lễ phục đơn giản nhưng không kém phần tinh tế.

Hôn lễ được tổ chức tại một trong những câu lạc bộ thể thao tư nhân lớn nhất Bắc Kinh. Nằm ở khu trung tâm, vị trí vàng, chiếm diện tích hàng chục ngàn mét vuông – một nơi mà giới thượng lưu có nằm mơ cũng khó lấy được thẻ hội viên.

Vậy mà xe của họ lại được vào thẳng, không chút trở ngại.

Bên trong khuôn viên có sân golf, sân bóng đá, quảng trường lòng đất, cả bãi đỗ trực thăng và nhiều khu vực hoạt động khác. Tóm lại là rộng đến mức không tưởng.

Chủ nhân của câu lạc bộ thể thao này – cũng chính là chú rể hôm nay – Trình Tông Nam.

Anh là một nhân vật tầm cỡ ở Bắc Kinh, đặc biệt trong giới bất động sản, tên tuổi vang dội. Doanh nghiệp của anh đã mở rộng sang thị trường châu Âu và Mỹ, trụ sở chính hiện đặt tại Los Angeles.

Trên con đường dẫn vào lễ đường được phủ đầy những cánh hồng đỏ rực, trên cánh hoa còn đọng sương sớm.

Khi xe lướt qua, cánh hoa bay lượn trong không trung, hương thơm ngập tràn.

Con đường hoa ấy dẫn thẳng tới một nhà thi đấu bóng rổ rộng lớn.

Ngay trước cửa là tấm bảng gỗ thủ công khắc dòng chữ: "Waiting For My Spring, Trình & Ngu."

Bên trong nhà thi đấu rực rỡ ánh đèn, tràn ngập hoa tươi, nhạc cụ, bàn điều chỉnh âm thanh, bàn ghế pha lê tinh xảo, ly rượu tinh tế, tủ rượu cao lớn dựa sát tường, bánh cưới nhiều tầng được chế tác công phu, cả khay đựng cũng bằng bạc nguyên chất.

Ánh đèn mờ ảo, nhạc nền du dương.

Dù khách mời không quá đông, nhưng đến từ khắp nơi trên thế giới.

Ai nấy đều nâng ly rượu, trò chuyện rôm rả, tiếng cười thân thiện.

Mỗi vị khách nữ còn được tặng một bó hoa cầm tay.

Chỉ là… chú rể và cô dâu vẫn chưa xuất hiện.

Cận Thời Dược kể rằng, trước khi Trình Tông Nam gia nhập hội đồng quản trị Đại học R, anh ta vốn là đối tác lâu năm của tập đoàn nhà họ Cận. Cận Thời Dược từng gặp Trình Tông Nam vài lần, người này không giống như bao doanh nhân khác. Có lẽ vì lớn lên ở Mỹ, anh ta không hề bảo thủ, ngược lại còn có chút bạo dạn, tùy hứng và tư duy rất cởi mở. Cận Thời Dược có phương thức liên lạc của anh ta nên tối qua đã nhắn tin hỏi thăm vài câu, tiện thể đùa rằng sao không tổ chức hôn lễ ở Los Angeles.

Trình Tông Nam trả lời rằng nhà thi đấu bóng rổ này chứa đựng rất nhiều kỷ niệm đẹp giữa anh ấy và vợ. Còn nói thêm, chính tại nơi này, anh ấy đã quyết định "trêu chọc" cô ấy.

Khi nhân viên phục vụ bưng khay đi ngang, Cận Thời Dược lấy một ly champagne nhấp môi, còn Mạnh Ly thì cẩn thận cầm một miếng bánh nhỏ nhâm nhi.

Cô ngó quanh, không thấy cha xứ, cũng chẳng có ảnh cưới nào cả.

Đúng lúc đang thắc mắc, cô thấy hai người đàn ông da trắng mặc âu phục và một người phụ nữ tóc nâu mặc lễ phục màu hồng nhạt. Hẳn là phù rể và phù dâu.

Hai người đàn ông bước đến vị trí piano điện và trống jazz, còn cô gái thì cầm guitar bass.

Tiếng trống dội vang mở đầu, âm nhạc bùng nổ tràn ngập không gian nhà thi đấu bóng rổ.

Giai điệu "Love Story" vang lên.

"We were both young when I first saw you..."

(Khi em gặp anh lần đầu, đôi ta còn quá trẻ...)

"I closed my eyes and the flashback starts..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!