Tư vấn tâm lý ở bệnh viện công lập là phải đăng kí. Lâm Tố không biết, lầm Tố không có đăng kí. Lâm Tố vừa mới vào phòng khám của Đào Mục Chi chưa đến một phút, Lâm Tố lại đi ra.
Lúc cô đi ra, y tá dẫn cô qua đây nhìn thấy cô, thấy cô đi ra nhanh như vậy, nhiệt tình hỏi: "Thưa cô, việc khám và điều trị của cô kết thúc nhanh như vậy sao?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Tố: "Tôi không đăng kí."
Y tá: "... Ầu."
Nhìn thấy dáng vẻ này của Lâm Tố chắc là lần đầu tiên đến, y tá mỉm cười, phổ cập cho cô nói: "Tầng này của chúng tôi có máy tự đăng kí, nhưng ngài là lần đầu tiên đến, có thể phải làm hồ sơ, phải xuống tầng. Ngài có mang chứng minh thư theo không?"
"Có mang." Lâm Tố nói.
Y tá nói xong, nói với Lâm Tố: "Vậy ngài đi xuống lầu 1, rẽ trái đi khu Tây, bên đó có cửa sổ đăng kí đăng kí."
"Cảm ơn." Lâm Tố nói rồi đi vào thang máy.
"Không có gì." Y tá cười tủm tỉm nói xong, nhìn thấy Lâm Tố đi vào thang máy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi Lâm Tố vào thang máy thì ấn nút đóng thang máy. Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, vào khoảnh khắc sắp đóng lại kia, tay của y tá vịn trên cửa thang máy, cửa thang máy đang đóng lại mở ra.
"Tôi thấy vẫn nên dẫn ngài đi thôi." Y tá nói.
Lâm Tố: "..."
"Không cần, tự tôi có thể tìm được." Lâm Tố từ chối nói.
"Rất khó tìm đấy." Y tá nói.
"Tự tôi thật sự có thể." Lâm Tố kiên trì.
Y tá đứng bên ngoài cửa thang máy, nhìn Lâm Tố một hồi, nói: "Có phải ngài muốn chạy không?"
Lâm Tố: "..."
Y tá tuổi không lớn, nói chuyện ngược lại trúng tim đen vô cùng. Bị cô ấy hỏi như vậy, Lâm Tố không khỏi có chút chột dạ: "... Không."
Nghe cô nói "Không", y tá cười lên, nói: "Vậy tôi dẫn ngài đi qua đó nha."
Y tá nhiệt tình mỉm cười dịu dàng nhìn cô, Lâm Tố và cô ấy nhìn nhau một hồi, lát sau, cô từ bỏ chống đối: "Được, cảm ơn."
"Đừng khách khí. Trách nhiệm công việc mà." Sau khi nhận được sự đồng ý của Lâm Tố, y tá vui vẻ đi vào thang máy. Sau khi vào thang máy, y tá ấn nút xuống tầng 1, nói với Lâm Tố: "Là thật sự rất khó tìm."
Lâm Tố: "..."
Lâm Tố vốn không muốn đi khám bác sĩ tâm lý, nghe nói còn phải đăng kí, phiền toái như vậy cô thật sự muốn đi thẳng luôn, nhưng mà không ngờ đến giữa chừng nhảy ra một y tá.
Cô đến là bị Đại Cương uy hiếp đến, bây giờ lại bị y tá áp tải đi đăng kí, hôm nay cô không khám bác sĩ tâm lý thì không thể rồi.Y tá dẫn Lâm Tố đến tầng 1, dẫn cô đi làm hồ sơ đăng kí, sau khi kết thúc, lại tự mình áp tải cô trở về cửa phòng khám của Đào Mục Chi.
"Tôi không đi vào, ngài trực tiếp đi vào đi." y tá đứng ở cửa phất phất tay với Lâm Tố.
Mặc dù cô không muốn khám bác sĩ, nhưng được sự trợ giúp nhiệt tình như vậy, Lâm Tố vẫn nói cảm ơn với y tá: "Cảm ơn cô."
"Đừng khách khí." Y tá cười nói, nhìn chằm chú đợi động tác kế tiếp của cô.
Bị y tá nhìn chằm chằm như thế, Lâm Tố xoay người, căng da đầu gõ cửa phòng khám. Sau khi bên trong truyền đến tiếng Đào Mục Chi bảo cô vào đi, Lâm Tố gật đầu với y tá, đẩy cửa đi vào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!