"Em đâu có."
Phản ứng đầu tiên của Thẩm Tường Ý là phản bác.
"Có gì?" Hạ Tĩnh Sinh tiếp lời cô. "Có đâu mà cười với anh?"
Anh ngẫm nghĩ một lát, không do dự nói: "Thật sự không có."
"…"
Hạ Tĩnh Sinh không vui.
Cho dù lúc này anh biểu cảm bình tĩnh, không chút cảm xúc nào lộ ra. Có lẽ vì thời gian gần đây tiếp xúc nhiều với nhau, Thẩm Tường Ý ít nhiều cũng học được cách nhìn mặt đoán ý và nhờ vào trực giác nhạy bén của phụ nữ, cô có thể cảm nhận được chính xác rằng——
Hạ Tĩnh Sinh bây giờ không vui.
Thế nhưng Thẩm Tường Ý lại không biết phải nói gì vì nghĩ kỹ lại, có vẻ như đúng là vậy thật.
Cô cũng không dám phản bác nữa, sợ anh bám vào điểm này không buông.
Chẳng lẽ bây giờ phải cười với anh một cái sao?
Tình hình hiện tại gần như đang giằng co, cô vội vàng nghĩ cách ứng phó.
Ngón tay cái của anh vẫn đang xoa lên môi dưới của cô, hơi mạnh một chút, môi bị chà xát đến nóng ran.
Thẩm Tường Ý bỗng nảy ra một ý tưởng, cô chớp chớp mắt, bĩu môi, giọng nhỏ nhẹ: "…Đau quá."
Vừa dứt lời chưa đến một giây, Hạ Tĩnh Sinh đã theo bản năng buông tay ra: "Xin lỗi."
Sau đó, tay anh lại đưa về, nâng cằm cô lên: "Để anh xem."
Đồng thời, anh cúi xuống, đến gần hơn.
Hơi thở của anh phả vào mặt Thẩm Tường Ý, cô nín thở theo phản xạ, muốn lùi về sau nhưng anh vẫn mạnh mẽ như thường, giữ chặt cằm cô không để cô có cơ hội trốn thoát.
Anh cúi mắt xuống.
Ánh mắt dán chặt vào đôi môi của cô.
Tỉ mỉ kiểm tra xem đôi môi mềm mại ấy có bị tổn thương bởi hành động trút giận vừa rồi của mình không.
Anh quả thực không vui.
Từ khi anh đến đây nhìn Thẩm Tường Ý luyện tập.
Thấy bạn nhảy nam của cô lúc thì ôm eo cô, khi thì nhấc đùi cô lên.
Dù có chút không thoải mái, nhưng tất cả vẫn có thể chịu đựng, lý trí mách bảo anh rằng đó là công việc của cô, anh nên tôn trọng.
Điều thực sự khiến anh không vui là nụ cười của cô.
Cô cười lên thật đẹp, môi có sắc hồng của hoa hồng, răng trắng đều, khóe miệng cong lên một đường, đôi mắt chứa đầy linh khí.
Khiến anh nhớ đến lần đầu gặp cô trong cơn mưa ấy, cô cũng cười tươi tắn và rạng rỡ như thế.
Đáng tiếc.
Không phải cười với anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!